Dịch từ ” Demain, dès l’aube…” của Victor Hugo *
Ngày mai, khi trời vừa sáng tinh mơ
Ba sẽ băng rừng, băng qua ngọn núi
Ba sẽ đi ngay, không thể chần chờ
Vì biết con gái yêu đang mong đợi
Chân cứ bước, mắt đắm chìm suy nghĩ
Không thấy gì, nghe gì ở xung quanh
Xa lạ, lẻ loi như một kẻ độc hành
Tay khoanh, lưng còng, buồn đau nặng trĩu
Ngày với ba vẫn chỉ là đêm tối
Nên chẳng thiết nhìn ánh chiều vàng buông lối
Cả những cánh buồm xa trôi về phía đại dương
Ba sẽ đặt ngay trên mộ con khi tới
Bó hoa dại to vừa hái vội trên đường.
Ngothanhvan
Demain, dès l’aube
Demain, dès l’aube, à l’heure où blanchit la campagne,
Je partirai. Vois-tu, je sais que tu m’attends.
J’irai par la forêt, j’irai par la montagne.
Je ne puis demeurer loin de toi plus longtemps.
Je marcherai les yeux fixés sur mes pensées,
Sans rien voir au dehors, sans entendre aucun bruit,
Seul, inconnu, le dos courbé, les mains croisées,
Triste, et le jour pour moi sera comme la nuit.
Je ne regarderai ni l’or du soir qui tombe,
Ni les voiles au loin descendant vers Harfleur,
Et quand j’arriverai, je mettrai sur ta tombe
Un bouquet de houx vert et de bruyère en fleur.
Victor Hugo
* Léopoldine, con gái đầu lòng được Victor Hugo rất yêu quý. Khi cô lấy chồng, ông có làm một bài thơ sâu sắc và cảm động, tặng cô dâu mới, bằng tấm lòng yêu thương của người cha,. Đám cưới chưa được bao lâu thì hung tin đến: trong một lần bơi thuyền trên sông, thuyền bị lật và không cứu được Léo. Bốn năm trôi qua, V.H không nguôi đau buồn, nhưng ông lại thấy như con gái yêu còn đang hiện hữu, gọi ông, đợi ông… Ông hẹn sẽ đến thăm con, ngôi mộ trên một ngọn đồi nhìn xuống sông Seine…
RE: Ngày Mai, Lúc Hừng Đông …
Vân ơi, bài thơ Demain, dès l’Aube của V Hugo rất cảm động và Vân đã dịch vừa khá sát nghĩa mà hay, đặc biệt là 5 câu cuối.
Người cha khóc con như không rơi nước mắt thành dòng nhưng đau đớn trong lòng biết bao “Ngày với ba vẫn chỉ là đêm tối,
Nên chẳng ngắm nhìn ánh chiều vàng buông lối.
Cả những cánh buồm xa trôi về phía đại dương
Ba sẽ đặt ngay trên mộ con khi tới
Bó hoa dại to vừa hái vội trên đường”…
(“Triste, et le jour pour moi sera comme la nuit”…)
Làm chị lại nhớ đến bài hát Maman mà Christophe hát
“Une femme pleure son enfant perdu à tout jamais.
Elle se souvient de temps passé òu l’enfant lui disait:
Maman, aujourd’hui c’est ta fête.
Pour toi, je suis allé ceuillir ces petites fleurs…”
Cảm ơn Vân đã gửi bài thơ dịch này. Hay lắm Vân!
RE: RE: Ngày Mai, Lúc Hừng Đông …
Chị Diệu Tâm thân mến,
Cảm ơn chị đã ủng hộ bản dịch của V 🙂 . Bài thơ rất cảm động và thật buồn như lời bài hát, nỗi niềm của người cha, người mẹ khi vĩnh viễn xa rời đứa con yêu.
Chúc chị luôn vui và viết nhiều nghen.
RE: Ngày Mai, Lúc Hừng Đông …
Thanh Vân thương! Mặc dù ” Ngôn ngữ và văn minh Pháp” bây giờ trong đầu mình dường như chẳng còn bao nhiêu, nhưng bài thơ Vân dịch mình đọc nghe cảm xúc dâng trào…Để diễn đạt được một cách tài tình về những rung động yêu thương thì có lẽ những nhà văn Pháp , nhất là Victor Hugo là khó ai sánh bằng. Cảm ơn Vân đã chia sẻ một bài thơ hay.
RE: RE: Ngày Mai, Lúc Hừng Đông …
ĐTH thân,
Đây là một trong những bài thơ nổi tiếng của Victor Hugo, gắn với chuyện đời thực còn buồn hơn đó H. V chỉ liên hệ một chút thôi, về hoàn cảnh ra đời. H đọc mà có “cảm xúc dâng trào” là V vui lắm. Hồi V còn ở nhà, có nghe ông anh ngâm nga:
Tiếng Tây ta để một vò
Ta quên đậy nắp, nó bò nó đi
Hì hì…Chắc là H cũng quên đậy nắp rồi. Chúc vui khỏe nha!
GỬI NGÔ THANH VÂN
Chừ lại thấy Vân dịch thơ V.Hugo.Lời mượt
mà lắm.Chúc vui.
RE: Ngày Mai, Lúc Hừng Đông …
Anh Lữ mến,
Vì bài thơ của tác giả cảm động quá nên V mới liều địch đó. Anh đọc mà không chê là “dịch giả” vui lắm rồi. Chúc anh luôn khỏe để yêu nhiều, làm thơ nhiều 😆
Thân gởi admin
Cảm ơn Dao đã đăng thêm bản tiếng Pháp. Cảm nhận trực tiếp với nguyên tác bao giờ cũng thú vị hơn đó D. 🙂
Mến gởi Vân
Vân ơi
Bài thơ thật buồn, hai câu cuối nghe rưng rưng, là cảm tác của Vân hơn là “thơ dich” đơn thuần. Cảm ơn Vân đã gởi nguyên tác nha, vậy là Dao có dịp đoc lại Victor Hugo dù là hiểu không thật sự thấu đáo
Dao
Thân gởi admin
Dao ơi,
Vậy là D đã ôn lại một chút vốn tiếng pháp qua bài thơ của tác giả và rưng rưng cùng “dịch giả” phải không? Cảm ơn D đã chia sẻ cảm xúc nghen.
RE: Ngày Mai, Lúc Hừng Đông …
Mình cũng nghe nói nhiều vể bài thơ này, chính lúc con gái Victor Hugo rớt xuống sông ông đã nghe tiếng cô gọi cha…điều đó giải thích vì sao bài thơ tràn đầy cảm xúc.
Làm thơ vốn đã khó, chuyển dịch một ý thơ từ ngôn ngữ này qua ngôn ngữ khác, còn khó hơn nhiều. Nhưng Vân đã làm người đọc cảm động, không hổ danh nhóm “đỉnh mây vàng” 😛
RE: RE: Ngày Mai, Lúc Hừng Đông …
Cảm ơn chị Hà còn nhớ Đỉnh Mây Vàng 😆 . Hồi còn đi học, với Victor Hugo, em đã rơi nước mắt vì bài thơ này và cái chết của đôi vợ chồng trẻ. Mấy chục năm sau tình cờ đọc lại, Demain, dès l’aube lại làm em thẫn thờ cảm xúc…