Blog của cựu học sinh trường Nữ Trung Học Qui Nhơn

Trang NhàSáng TácThơ Cũ - Trần Dzạ Lữ

Thơ Cũ – Trần Dzạ Lữ

BỮA CƠM NGOÀI CHIẾN TRƯỜNG

Bốn năm thằng lơ láo
Áo quần rách tả tơi
Ăn cơm bên xác người
Tay bốc, tay cầm súng

Lòng nhớ mẹ phương tây
Ý thương em chạy giặc
Xóm làng sầu khôn khuây
Đất trời thêm hiu hắt


Ăn xong múc nước ruộng
Uống đại cho qua ngày
Quê nhà em có biết
Chinh chiến thân lưu đày ?
Ăn được là điều may
Có khi hai, ba ngày
Không ăn, chẳng có uống
Ta nằm với cỏ cây.

Phong Điền 25.5.1972

THƯ GỬI NGƯỜI Ở LẠI

Em đừng hỏi ở rừng có gì lạ
Có gì đâu xương rã với hồn đau
Và khi không tháng giêng lên núi
Đời đày ta và thần thánh xa nhau

Em đừng hỏi ở rừng có gì lạ
Có gì đâu ngày buồn bã vô cùng
Đêm thì tối ,nhớ trăm phương ngàn ngã
Nhớ mẹ già hôm sớm mỏi mòn trông

Em đừng hỏi ở rừng có gì lạ
Có gì đâu giày áo đó hôi rình
Khi về phố chắc ta thành khách lạ
Thành người điên với dáng thú buồn tênh

Em đừng hỏi ở rừng có gì lạ
Có gì đâu bia mộ dựng trong hồn
Bạn bè ta ưu tư ngủ gục
Với rừng già rách nát thương tâm

Em đừng hỏi ở rừng có gì lạ
Có gì đâu lửa cháy trong đầu
Và lòng ta thác sầu đôi ngã
Biết ngã nào về chốn cũ tìm nhau ?

Em đừng hỏi ở rừng có gì lạ
Có gì đâu ta từ buổi lên đường
Hôn chưa kịp em –bây giờ hôn đất
Thay chiếu giường bằng hầm hố cô đơn

Em đừng hỏi ở rừng có gì lạ
Có gì đâu rừng rú điêu tàn
Nai lạc dấu- ngàn thương trăng cũ
Ta nhớ người tình quay quắt trong sương.

Thường Đức 1971

CHIỀU TÔI

Chiều lên nốc rượu giải buồn
Rừng kia đứt ruột, ta đờn đứt dây
Xa em nhớ tháng thương ngày
Ngó ra bè bạn một bầy cô đơn
Mùa xuân châu giọt đầu non
Lương chưa lãnh kịp biết còn sống không ?

Khe Sanh 1971

CUỘC VỀ

Người về một nắng hai sương
Da chia thịt xẻ, thiên đường vỡ tan
Lưng khom, áo lạnh, tay dàn
Thương em ,nhớ mẹ cung đàn vỡ đôi

Người về chân thọt, tình phai
Nương cau vườn chuối ngọt bùi với ai ?
Chiều xuân chống gậy nhìn trời
Lòng nghe mưa bụi hết thời thanh niên

Người về mặt đất nhá nhem
Đồng không mông quạnh, sầu điên trong hồn.

Trần Dzạ Lữ
( Đông Hà, 1971 )

TRÊN SÔNG

Trên sông mấy ngọn đèn chài
Với đêm cố xứ buồn dài nhánh tôi
Bên nàng tôi cũng muốn vui
Nhưng xa dơi động cánh rời rã đau.

Trần Dzạ Lữ
( Huế 1969 )

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài Cùng tác Giả