Như những hạt mưa thấm vào đất
Quy Nhơn thấm vào lòng anh những nỗi buồn
Trên mặt nước lóng lánh ánh sáng của biển
Là những vực ngầm của dòng nước xoáy
Những xác con tàu đã cũ
Những bầy cá sắc màu của ký ức
Chúng bơi lội và rỉa rúc
Lớn lên trong lòng anh
Mỗi khi nhớ về Quy Nhơn trong tĩnh lặng
Gương mặt của người Quy Nhơn là gương mặt của ngôi tháp cổ
Dấu vết chiến tranh còn để lại những vết sẹo trong óc
Trong nụ cười méo lệch như chiếc bình gốm lỡ tay
Tiếng nói của Quy Nhơn là tiếng nói của muối và gừng
Muối của biển và gừng của đất
Sự mặn nồng và cay đắng trộn lẫn vào nhau
Như nỗi đau thương và lòng thù hận
Đã nhấn chìm cuộc đời vào bóng tối
Anh đã ra đi như một người không thích ở lại với nỗi buồn
Những đụn cát trắng, những hàng dương, những vòng xe đạp
Lung linh tà áo dài em bay trong gió biển
Anh đạp xe theo em trong những buổi chiều
Ôi ! Những buổi chiều mắt nâu có những cánh buồm lênh đênh trên biển
Qua Khu Hai, qua Eo Nín Thở
Qua ngã ba rẽ về Khu Sáu
Qua những con đường cát lở đầy sỏi và đá
Những con đường gập ghềnh ngày anh còn trẻ
Qua những trốn tìm
Anh bỗng nhận ra tình yêu như những ngọn gió nồm
Thổi từ đại dương xanh thẳm
Tiếng còi tàu để lại sân ga đầy manh chiếu rách
Một nơi chốn qua đêm khi không có một mái nhà
Để lại trong đôi mắt buồn bã của cô gái Quy Nhơn
Một mùa hè với những bóng dừa cụt đầu trên biển
Xác của những người lính trận bập bềnh trên sóng
Trong những ngày tháng Tư đầy máu và nước mắt
Để lại trong anh những vết thương không lành miệng
Thôi hãy cố mà quên để sống
Dù khi nhớ về Quy Nhơn anh đã chạm phải nỗi buồn
Những cánh hoa phượng rơi xuống cơn mưa màu đỏ
Trên một sân trường đã vắng bóng em
Hồ Ngạc Ngữ
Trả lời: Nỗi Buồn Quy Nhơn
… khi nào Anh có tập thơ “Quy Nhơn” thì cho em “đặt” một cuốn nhen (em là em “họ” mà Anh không cần phải nhận … cô ơi cô khoan kêu em bước ra đã nghe … em giờ đang bận ngủ nhà thương vì má em ra vô nhà thương như cơm bữa … )
Trả lời: Nỗi Buồn Quy Nhơn
Chúc mẹ DH mau lành bệnh
Trả lời: Nỗi Buồn Quy Nhơn
[quote name=”ho ngac ngu”]Chúc mẹ DH mau lành bệnh[/quote]
… cám ơn Anh quan tâm … Anh kêu “mẹ” thì chắc là Anh cùng quê với bên nội của Ngọc Dao … còn nội của em thì năm xưa phải về quê ngoại của Dao để cúng tổ …