Lầm Lỡ
Ta đã trót một thời lầm lỡ
Nên bây giờ ngồi gặm nhấm ăn năn
Gõ cửa hoài Thiên Đường đâu hé mở
Đấm ngực đờì nghe cô độc hồi âm…
Nửa Chiều Ở Huế
Nắng nửa chiều bên này ta đứng lại
Mùa hạ nào vừa đỏ dấu yêu thương
Nửa bên ai-ngậm tình như ngậm ngải
Em sang sông hoài niệm có nghiêng lòng?
Nửa tình đầu bao nhiêu là bối rối
Và tóc thề em thả xuống vai ngoan
Mắt đã rộng đường bay-chim sẽ tới
Hót ân cần trên nhánh mộng cao sang…
Ta cũng bỏ giang hồ để quy hàng
Tình-cáu-cạnh của hồn em trao gửi
Thôi phá phách một thời trai trôi nổi
Để bất ngờ nghe thương nhớ rung chuông
Nhưng làm sao mộng mị ấy lên hường
Khi gió thổi nửa tình sau xuống dốc
Lữ thứ xưa lại cõng nỗi buồn ròng
Qua bến đợi, vỗ đàn, rơi nước mắt!
Nắng nửa chiều-em xa rồi xa thật
Mùa hạ nào rơi tiếng guốc Kim Long?
Ta ngẩn ngơ thương cuộc tình thứ nhất
Mới nửa chiều-nghe như đã mười năm.
Trần Dzạ Lữ
RE: Lầm Lỡ / Nửa Chiều Ở Huế
Kính chào hiền huynh;
Thôi phá phách một thời trai trôi nổi
Mùa hạ nào rơi tiếng guốc Kim Long ?
Chao ơi, chắc lúc xưa hiền huynh ‘hoang’ lắm hả ? Cảm ơn một bài thơ với nhiều hoài niệm.
GỬI Bạn Già Sài Gòn
Xưa cho đến chừ anh hoang…nhưng mà hoang
ngầm Hải ạ.yêu cũng yêu…thầm.Có khổ không hí? Cảm ơn.
RE: Lầm Lỡ / Nửa Chiều Ở Huế
Anh Lữ ơi,
V “trình diện” anh nè!
Theo V, anh có được [i]một thời lầm lỡ [/i] là “oách” lắm đó, nếu không thì lấy vốn liếng đâu làm thơ? Anh đừng ăn năn nữa nghen!
Cũng mừng là anh chỉ có [i]nửa chiều ở Huế [/i] thôi ([i]mà như mười năm[/i]). Nếu nguyên chiều V nghi mất hơn nửa đời của anh quá (nữa đời còn lại sao yêu cho đủ hè!).
Chúc anh vui và làm thơ nhiều!
RE: Lầm Lỡ / Nửa Chiều Ở Huế
Anh Lữ ơi,
V “trình diện” anh nè!
Theo V, anh có được [i]một thời lầm lỡ [/i] là “oách” lắm đó, nếu không thì lấy vốn liếng đâu làm thơ? Anh đừng ăn năn nữa nghen!
Cũng mừng là anh chỉ có [i]nửa chiều ở Huế [/i] thôi ([i]mà như mười năm[/i]). Nếu nguyên chiều V nghi mất hơn nửa đời của anh quá (nữa đời còn lại sao yêu cho đủ hè!).
Chúc anh vui và làm thơ nhiều!
GỬI NGÔ THANH VÂN
Ghét em gái ghê!Bữa ni mới “chộ”!Noái rứa
chứ thấy NTV là vui rồi.Đi du lịch đã à nghe.Chuyến ni chắc anh sẽ đọc nhiều bài
viết của Vân rồi đó, đúng không ? SàiGòn đang nóng nực mà đọc lời còm của Vân tự
nhiên thấy mát mẽ trong lòng.Cảm ơn em.
RE: Lầm Lỡ / Nửa Chiều Ở Huế
Của anh:
Gõ cửa hoài Thiên Đường đâu hé mở
Đấm ngực đờì nghe cô độc hồi âm…
Của em :
Tôi không thể biến không thành có
Tay nhân gian không vẽ nỗi thiên đường
Anh thì gõ cửa Thiên Đường không mở,còn em thì vẽ lại cái bóng ấy cũng không xong.
Thì thôi ở trần gian uống cà phê vậy nhé. Chúc anh vui.
GỬI PHAN THANH CƯƠNG
Cảm ơn em đã đồng cảm bài thơ.Anh đang cuống cuồng thì chiều nay Giám Đốc điện thoại” Chú qua cửa hàng 162 coi ngó cho con” rứa là anh yên tâm.Và như thế anh em mình còn uống cà phê với nhau dài dài.
Em tới số 162 đường 3 tháng 2 P 12 quận 10
gọi là anh ra.Chúc em vui.
RE: Lầm Lỡ / Nửa Chiều Ở Huế
“Ta đã trót một thời lầm lỡ
Nên bây giờ ngồi gặm nhấm ăn năn”
Một đời người mà chỉ có một thời lầm lỡ thì có gì mà phải than van đâu anh 😛 Có người còn lầm lỡ cả đời mới nói chứ. Như anh thì ta bỏ cái thời ấy đi, rút kinh nghiệm cho thời khác anh hí… 😛
Chúc anh luôn vui
GỬI NGUYỄN THU TRANG
Cảm ơn em gái đã cảm thông một thời lầm lỡ.
Chỉ một lần thôi đã thấy hết một đời người
rồi Trang ơi!Sao người ta lầm lỡ wài
mà vẫn chịu được mới hay! Vui nhé Trang