Có thể là bài thơ cuối cùng tôi viết tặng Em
Có thể là đoản văn cuối cùng tôi viết về Em
Có thể là con chữ cuối cùng tôi xếp thành hàng đắp lên mộ Em
Tôi muốn chôn Em
Chôn kín Em dưới lòng huyệt lạnh
Vĩnh viễn chôn Em, Tsunami ạ!
Em giận tôi
Em ghét tôi
Đó là quyền của Em
Nhưng đừng làm người anh em tôi đau, Em nhé!
Tôi muốn van xin Em
Muốn năn nỉ Em
Nhưng cuốn họng tôi khô cứng
Lời thì thầm tôi đông đặc
Tôi giận Em
Tôi ghét Em
Nhưng tôi tha thứ cho Em
Tha thứ cho Em
Hãy cố gắng nghe lời thì thầm của tôi, Em nhé!
Đừng giận tôi mà làm đau đớn anh em tôi
Đừng buồn tôi mà lấy mất hồn anh em tôi
Đã hai lần
Chỉ hai lần trong một đoạn đời
Em giận tôi
Mà trái tim tôi đã ngừng trong mấy mươi giây
Hai lần thôi Em nhé!
Tôi không muốn Em giận tôi thêm lần nào nữa cả!
Thêm lần nào nữa cả!
Tôi muốn xoa dịu Em
Xoa dịu Em
Hãy chỉ cách cho tôi xoa dịu nỗi đau Em
Tsunami ạ!
Lỗi tại tôi.
Lỗi tại tôi mọi đàng *
Nguyễn Kim Tiến
14 tháng 3 năm 2011
(*Lời nhận lỗi của con chiên dâng Chúa)
RE: Tsunami! Tôi Gọi Tên Em
Thấy con người quá nhỏ bé, bất lực và khốn cùng trước sự cuồng nộ lạnh lẽo của những đợt sóng khổng lồ!
Trong cơn bàng hoàng đến tê dại, có cách gì khác hơn là quỳ sụp xuống cầu xin đây là lần cuối cùng dù trong thâm tâm biết rằng không thể!
Cảm ơn đã chia sẻ chi Tiến ơi.
Dao
RE: Tsunami! Tôi Gọi Tên Em
Dao ơi, đúng là con người quá nhỏ bé và bất lực! Chút tâm tình trải ra trang giấy, lời cầu nguyện van xin không biết sẽ đến nơi! Nhưng dù sao thì mình cũng hãy nắm tay nhau, đốt lên ngọn nến bình yên các bạn nhé! KT