Blog của cựu học sinh trường Nữ Trung Học Qui Nhơn

Cảm Ơn Đời

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương

Tôi đã từng nghe hai câu thơ này, nghe như một lời cảm tạ ơn đời, cảm tạ ơn trên. Nghe như một mừng rỡ khi mở mắt ra vẫn còn nhìn thấy ánh sáng xuyên qua rèm cửa, nhảy múa cùng với những cơn gió đầu ngày đang vờn trên lá, đang giỡn trên cây. Nghe như những lời thánh ca ngợi khen Thiên chúa đang cứu rỗi đời người. Nghe như những lời Phật dạy, hãy sống ở giây phút hiện tại, đi biết là đi, đứng biết là đứng, thở biết là thở, ăn biết là ăn…. Nghe như những tiếng ríu rít của những chú chim đang trao cho nhau những lời chúc mừng vẫn còn thêm ngày nữa để tự do thoả thích bay nhảy trong bầu trời nắng ấm!

Tôi đã từng mượn những dòng chữ này để viết cho bạn bè như một lời nhắn nhủ, một xẻ chia cảm tạ đất trời. Tôi đã từng lập đi lập lại từng chữ từng lời khi bỗng dưng thấy mình may mắn. Nhưng thật sự mới đây, tôi mới thấm thía hơn hai câu thơ này. Tôi để ý mỗi sớm mai hơn, tôi nhìn bình minh ở cuối chân trời một màu đỏ ối trải dài như lụa, rực rỡ sắc màu như những bức tranh với những gam màu nóng bỏng mong đợi một ngày mới rạng ngời hơn. Những hàng cây trơ trụi lá, khẳng khiu, đen đuá không ngờ lại là những chấm phá làm bức tranh yêu kiều lãng đãng hơn. Và tôi nghe như lời thì thầm nhắc nhở, để mỗi sớm mai thức dậy , nắng trong tôi là những nốt nhạc bay bỗng trong không gian nhưng lại chìm lắng trong hồn với những nốt nhạc trầm buồn, man mác, dịu êm.

Và đặc biệt, mới đây tôi nhận được lá thư thật dài, viết tay của bạn PMH gửi lên từ LA, cuối thư bạn cũng mượn hai câu này để nhắn nhủ với tôi. Cả hai đã nhiều năm tháng không liên lạc với nhau, sao bất ngờ lại có cùng những cảm nhận như nhau trong lúc này. Thật là một bất ngờ kỳ diệu!

H viết “Hãy vui lên T. ơi, chỉ là một chút tai nạn để mình thấy quí cuộc đời hơn và thấm thiá hơn câu:

Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương

Đọc xong, nước mắt chạy quanh. Một người bạn đã nhiều năm không gặp, bỗng nhiên chữ nghĩa được viết thành hàng trên hai trang giấy gửi đến tôi vào những ngày tôi hụt hẩng lao đao. Đặc biệt là lá thư đã được viết tay. Ôi! cầm bì thư, mân mê từng góc cạnh, bên trái là tên người gửi, bên phải là con tem đã được đóng dấu và ở giữa là địa chỉ người nhận. Một cảm nhận thật ngọt ngào tràn ngập, êm ái làm mềm trái tim tôi.

Lần này, tôi vui mừng sung sướng mở ra đọc ngay. Bỗng nhiên chiều nay, tôi đã không có cái hững hờ thường ngày khi nhận được thư, những lá thư chỉ toàn là thư quảng cáo và thư đòi nợ. Ôi! những dòng chữ viết tay đã lâu lắm rồi tôi mới có dịp đọc. Đã lâu lắm rồi! Lâu lắm rồi!

Thế là tôi say sưa đọc, đọc đi – đọc lại, ngắm nghiá từng con chữ. Có chỗ thẳng hàng; có chỗ lên – chỗ xuống; chỗ cao – chỗ thấp. Đôi khi phải đoán mới hiểu, vậy mà sao nó lại cuốn hút tôi vô cùng. Có phải vì hai trang giấy? Hai trang giấy! Đến những hai trang chằng chịt chữ nghĩa mà bạn đã chịu khó viết trong thời buổi ai cũng gõ trên bàn phím hay vì hai câu thơ trên cho tôi nhận thấy rằng bạn đang cảm nhận được nỗi lòng của tôi! Và hai trang giấy nhoà đi vì những giọt nước mắt!

Đã ba mươi năm xa nhà, đã nhiều năm gõ chữ nghĩa trên bàn phiếm, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn còn cảm giác sung sướng khi nhận được thư viết tay từ ông phát thư hay những lúc tôi trải lòng trên những trang giấy gửi đến người thân. Có lúc tôi nắn nót, có lúc tôi lười biếng thả lỏng ngón tay, chữ còn chữ mất, có lúc chữ nghĩa tôi như những cánh bướm vờn quanh, rồi ngồi đọc đi đọc lại, rồi gấp đôi, gấp ba cẩn thận bỏ vào phong bì, dùng lưỡi thấm ướt dán con tem lên phiá góc phải. Vị mặn mặn của keo thấm vào đầu lưỡi quen quen mang quá khứ về. Một cảm giác thích thú dịu dàng len lõi trong tôi. Cầm bì thư trên tay, đi một vòng ra thùng thư, nhìn trời, nhìn đất, hít thở không khí trong lành trong những ngày đẹp trời, bỏ cái thư vào thùng và tưởng tượng! Tưởng tượng người thân của mình, niềm vui sẽ long lánh trong đôi mắt và nụ cười rạng rỡ trên môi, khi nhận được thơ mình. Không biết là tôi có tưởng tượng quá không? Nhưng có hề gì? Tôi là người vui sướng trước tiên mà!

Khi tôi đang viết những dòng chữ này thì lá thư ấy đang ở trước mặt tôi, bên cạnh tôi. Từng dòng chữ nhắc lại những kỷ niệm một thời yêu dấu, từng dòng chữ an ủi vỗ về, từng dòng chữ động viên chứa đựng một tình bạn tưởng đã quên lãng sau nhiều năm tháng. Bất ngờ và thú vị biết bao khi bạn viết “H mong mọi sự tốt đẹp cho T. cũng như đã tốt đẹp với H.” Cái mốc xích là ở hàng chữ này đây! Khi ta đã bước qua thác ghềnh và con dốc ấy, ta sẽ cảm thông hơn, sẽ biết nỗi lo âu và sợ hãi như thế nào. Ta sẽ nhìn thấy đôi mắt buồn và nghe từng tiếng nấc lặng câm dù ta ở cách xa đến hàng ngàn dặm. Một lá thư đã đến đúng lúc làm ấm trái tim tôi. Và tôi luôn tin rằng khi chúng ta yêu thương nhau thật lòng, trái tim chúng ta hướng về nhau thì mọi rào cản sẽ lùi xa. Hãy tin thế nhé!

Có lần tôi đọc được một đoạn văn, tác giả ví hành trình cuộc đời của mỗi chúng ta như hành trình của con tàu ghé lại nhiều ga. Có kẻ lên, có kẻ xuống, có kẻ ngồi cùng toa mà không gần kề, có kẻ ngồi gần kề, sát bên, rồi đến ga tới họ lại xuống, có kẻ cùng đi với ta đến trạm chót đường tàu, có kẻ lên ở toa khác và….

Tôi thích ví von này, vì lẽ nếu vì một lý do nào đấy, người thân, bạn bè bỏ tôi mà đi, tôi sẽ nhận lấy sự chia xa này thật bình yên không trách người, trách mình mà chỉ muốn cảm ơn là họ đã đến với tôi ở một đoạn đời như con tàu cuộc đời tôi có kẻ lên người xuống. Ngồi gần tôi, sát bên tôi hay cách xa tôi. Nhưng tôi biết cuối cùng rồi tôi cũng có thể chỉ một mình ở trạm chót con tàu cuộc đời, một mình đứng giữa đất trời, ngơ ngác nhìn lui!

Nguyễn Kim Tiến
Valentine’s day 2012

20 BÌNH LUẬN

  1. Gửi NK Tiến
    Cám ơn Kim Tiến về những chia sẽ rất chân tình . NĐH thì lại thấy cuộc đời của mình giống như một sân ga ! Người thân , bạn bè , gần rồi xa , đến rồi đi, như những con tàu với hành trình bắt buộc , nhanh hay chậm , lâu hay mau , cuối cùng rồi cũng phải đi , có còn chăng là những gì để lại có buộc mình phải nhớ , phải nâng niu gìn giữ hay không ? Và phần mình khi họ còn ở sân ga hãy cho thật nhiều , cho tất cả những gì mình có thể cho được để cái sân ga đó luôn đầy ắp những ngày vui . Một mai cái sân ga không còn thì con tàu có đi qua cũng phải luyến tiếc mà quay đầu nhìn lại là đủ thấy hạnh phúc rồi ! Chúc KT vui , khỏe và viết nhiều nhe ! Thân .

    • RE: Gửi NK Tiến
      Anh Hải mến, anh thấy cuộc đời như sân ga và Tiến thấy như con tàu, vậy thì điều đó có nghĩa nếu mình có hoán vị thì ý nghĩa không khác nhau! Lâu lâu mình dùng toán học chút xíu cho cái đầu đỡ lú lẫn nghen! 😉 Chúc anh vui khoẻ. Cảm ơn anh. KT

  2. RE: Cảm Ơn Đời
    “Có lần tôi đọc được một đoạn văn, tác giả ví hành trình cuộc đời của mỗi chúng ta như hành trình của con tàu ghé lại nhiều ga. Có kẻ lên, có kẻ xuống, có kẻ ngồi cùng toa mà không gần kề, có kẻ ngồi gần kề, sát bên, rồi đến ga tới họ lại xuống, có kẻ cùng đi với ta đến trạm chót đường tàu, có kẻ lên ở toa khác và….”

    Tiến ơi, ta cũng đã từng được đọc đoạn văn trên và thấm lắm!
    Cuối cùng dù là:”Nhưng tôi biết cuối cùng rồi tôi cũng có thể chỉ một mình ở trạm chót con tàu cuộc đời, một mình đứng giữa đất trời, ngơ ngác nhìn lui…”
    Nhưng sao đến đây thì nước mắt lưng tròng

    Thôi hãy sống vui trong cảm xúc còn có được. Một ngày đầm ấm chan hòa trong tình yêu thương của những người thân đang ngự trị trong lòng mi Tiến nhe

    • RE: RE: Cảm Ơn Đời
      Tùng ơi, những cảm nhận có khác nhau ở những chặng đường đời thật quí đó! Vui nghen. KT

  3. Gửi Kim Tiến
    Kim Tiến ơi! Đọc những dòng chữ của KT, TT rất vui vì thấy KT đã khỏe, đã qua rồi cái lo lắng…KT nói đúng:
    “Cuối cùng rồi tôi cũng có thể chỉ một mình ở trạm chót con tàu cuộc đời, môt mình đứng đất trời, ngơ ngác nhìn lui”.
    Nhưng cuộc hành trình ấy có bao nhiêu người vẫn và đang luôn bên cạnh KT. Chúng ta đang ở trên tàu và con đường vẫn còn xa tít tắp…chưa biết nơi nào là ga cuối, cứ hãy hưởng thụ và nâng niu những gì chúng ta đang có KT nha, đừng để phí hoài.
    KT thấy hình họp mặt rồi phải không? Vũ điệu Khúc Hát Ân Tình của lớp 10C tái hiện…KT có nhận ra TT không? KT biết vì sao TT không vui tươi như TT đã nói phải không?
    Thôi! TT không nói đến việc ấy nữa đâu. Cầu mong cho KT thật khỏe để hẹn năm sau về họp lớp vời tụi mình.

    • RE: Gửi Kim Tiến
      Thu Trang à, hình như mỗi người có một số phận, mình tin thế! Đôi khi mình cũng phải thấy mình may mắn hơn rất nhiều người, phải thế không? Vui nghen dù đời sống có những khúc trầm buồn! Cảm ơn những vũ điệu Khúc hát ân tình của các bạn. Mình phục sát đất đó. Mình không nghĩ là mình dám lên sân khấu đâu, nhiệm vụ kéo màn thì chắc hoàn thành tốt đẹp…Ai cũng tươi như hoa…thiệt tình! KT

  4. RE: Cảm Ơn Đời
    Tiến à! Mặc dù những câu chữ nhỏ trải lòng vẫn còn buồn rười rượi…nhưng ánh sáng ngọt ngào của của những ngày đẹp trời đã lấp ló đâu đó với một niềm tin yêu vừa quay trở lại. Ta mới gửi cho trang nhà bài về chuyện họp mặt xuân năm nay. Hy vọng khi đọc và nhìn thấy thầy cô bạn bè nhỏ sẽ vui thêm. Thương nhỏ, hun nhỏ!

    • RE: RE: Cảm Ơn Đời
      Nhỏ Hoà ơi, cảm ơn phóng viên chiến trường nhiều nghen. Sẽ đăng ngay đây! Bộ râu vễnh hết sẩy luôn, mà sao lần này mặt mày nghiêm trang quá dzậy, bộ không tán được cô nào hả? Ui Ui nhưng mà đẹp trai lắm lắm đó:lol: Kt

  5. Gửi Kim Tiến
    hihi…hậu Khúc Hát Ân Tình dzẫn còn nên nhỏ Wà lại dzẫn còn râu dzảnh…đòi hun KT nữa kìa. Nhỏ này thay bồ lia chia, bỏ TT theo nhỏ Ánh, bi giờ lại “lộn xộn” dzới KT kìa, đừng có dzội tin mà nguy to nha KT. TT cảnh báo KT đó vì TT đã rút kinh nghiệm rầu.hihi…

  6. RE: Cảm Ơn Đời
    Sau những ngày họp lớp vui vẻ vừa về nhà lại được đọc những dòng tâm sự của nhỏ mình càng vui hơn!Vui bởi vì biết nhỏ khỏe hẳn (mới viết tốt chứ !hì..hì..)Hôm nọ nghe giọng nhỏ nói qua ĐT T mừng ghê!Như vậy là bình minh đang rạng ngời trước mắt rồi đó nhỏ ơi! Cười thật tươi đi nha nhỏ cười như ngày xưa dzẫy nghen! Chúc Valentine tràn đầy hạnh phúc và niềm vui!

    • RE: RE: Cảm Ơn Đời
      Gần 40 năm mới nghe lại giọng nói của nhau,thật là một điều kỳ diệu phải không? Hy vọng lần tới Tiến vui hơn và mình lại cùng cười với nhau nghen. Cảm ơn lời chúc ngọt ngào! Kt

    • RE: RE: Cảm Ơn Đời
      Chị Dung ơi, ngày hôm nay, hoa lan trong nhà nở đẹp, hằng năm cứ đến tháng này là lan nở. Quà của Tiến đó! Nhìn nó đâm chồi lớn lên từng đoạn rồi làm nụ nở hoa, thích thú hơn là mua hoa về đó chị Dung. Chị cũng có một Valentine ngọt ngào nghen. KT

  7. Cảm Ơn Đời
    Nhắm mắt lại và quán chiếu vào tâm,hãy nói rằng”tôi mỉm cười vì biết mình đang sống”hạnh phúc mãi trải dài giữa sự tỉnh thức và lòng thương yêu…và rồi ta biết mình không hề cô đơn vì người-thương-ta và người-ta-thương vẫn còn nhiều vô hạn.Mình đã đọc ở facebook Chùa Hoằng Pháp nay gửi cho Tiến với niềm mong Tiến nhiều niềm vui hạnh phúc.Cựu HSNTHQN.

    • RE: Cảm Ơn Đời
      Chị Cựu HSNTHQN ơi, khi mình có dịp soi rọi mình thì cũng là một hạnh phúc đó! Cảm ơn chị đã nhắn gửi nhiều điều! KT

  8. GỬI NGUYỄN KIM TIẾN
    Dù cho đi qua phong ba cuộc đời,dù cho
    chống chọi với tai ương, bệnh tật…anh tin Tiến vẫn mãi là Nguyễn Kim Tiến.
    Và Tiến đã cảm ơn cuộc đời rồi đó bằng 2
    câu thơ rất hay của K.Gibran.Chúc em cùng
    gia đình thật an lành,hạnh phúc.

  9. RE: Cảm Ơn Đời
    Tiến viết hay quá Vân chẳng biết bày tỏ gì thêm nữa chỉ biết cảm thông với Tiến thật nhiều thôi . Lúc nào rảnh rỗi Tiến xem hình mấy chàng râu vễnh của điệu múa Khúc hát ân tình mà Hoà vừa gởi lên rồi cười cho vui nhen .

  10. RE: Cảm Ơn Đời
    Vân ơi, sao dạo này cái đầu Tiến nó sao rồi. Bây giờ mới đọc cái còm này của Vân. Đừng giận nghen nhỏ.

    Ừ, xem hình mấy anh chàng râu vễnh thấy vui quá chừng. Cái mặt của chàng râu vễnh MV không “lương thiện” chút nào còn chàng “TH” thì ngầu quá giống như đang đóng phim hình sự vậy đó…Nói chung mấy chàng, mấy nàng, ai cũng dễ thương quá. Thấy mấy bạn diễn vui quá…chắc mình không dám đâu! Từ nhỏ đến giờ có dám tham gia muá hát gì đâu! Toàn là làm thợ vịn thôi đó. Nhớ cho một vai kéo màn nghen. KT

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài Cùng tác Giả