Phạm Ngọc Dao
Phạm Ngọc Dao
Lễ Chùa
Thương gởi Bình, Trang của một thời tuổi ngọcBa cô Long Khánh lễ chùaNhặt hoa sứ rụng trong mùa dâng hươngTreo đầu cánh gió ngọn sươngNgày xanh biếc ngọc vô thường nguyên sơTrầm khơi tỏa khói hương mờNguyện cùng...
Phạm Ngọc Dao
Tháng Mười, Thu
Thu ngủ im lìm trong sương trắngLá đợi chờ ai lá rưng rưng đỏBát ngát đại ngàn, rừng trùng điệp mơSông mơ màng khoác khăn quàng lụa gióVắt lên vai nhớ chảy mượt về xuôiNhánh cây gầy khẳng khiuƯớt...
Phạm Ngọc Dao
Sắc Màu
Men HạCó gì trong nắng ngập ngừngMen nồng chưa chuốt, chập chùng đã sayCó gì trong ngọn tóc layHạ hồng phai nhạt, còn đầy nhớ xanhGiọt ThuHạt mưa vương nhánh tóc mềmVu vơ nhỏ xuống trên triền môi...
Phạm Ngọc Dao
Rót Trà Cho Cha
Tách trà xanh ngạt ngào hương đấtCon dâng ChaLàn khói hư vôVắt ngang hồn sông núiSoi bóng Ấn TrờiBên dòng Trà KhúcCòn mãi trong lòng conTách trà xanh thơm nồng buổi sángCon rót cho ChaRòng rã đêm ngàymiệt mài...
Phạm Ngọc Dao
Gởi Mẹ
Chưa bao giờ viết nổiBài thơ cho mẹ hiềnVì mẹ là máu thịtTình mẹ chảy triền miênMẹ là phép mầu nhiệmẤp ủ con thần tiênCưu mang con chín thángNuôi con giọt sữa mềmCon học khuya, mẹ thứcCon ốm, ...
Đoản Văn
Mẹ Và Những Chiếc Áo Len
Ngay từ khi tôi còn rất nhỏ, sao tôi yêu dáng dấp của đôi bàn tay mẹ tôi, thoăn thoắt đưa mũi len trên hai chiếc que đan vót bằng tre láng bóng, đôi bàn tay cử động mềm...
Phạm Ngọc Dao
Hoa Chuông Vàng
Con đường Trương Minh Giảng,Có còn hoa chuông vàng ?Vương tóc ta mỗi sáng,Giọt sương mềm chưa tan.Con đường ba mươi năm,Hoa chuông vàng vẫn nở,Nay ta về bỡ ngỡ,Trong chiều tiếng chuông ngân.Con đường ba mươi năm,Ta...