Blog của cựu học sinh trường Nữ Trung Học Qui Nhơn

Cà- phê đắng

Trời mù mù mịt mịt, mưa thì mưa phức cho rồi, bỗng nhiên lại thèm một ly cà phê.  Xếp lại đống sách vở, túm hết vào cái cặp, loay hoay sao không biết lại làm rớt cuốn sách xuống đất, cuốn sách Luật dày ơi là dày, tiếng dội lên không phải là nhỏ, bao nhiêu cặp mắt nhìn về phía tôi, thư viện thì lúc nào cũng im như tờ, do đó tiếng động nhỏ cũng thành to, có tiếng xuỵt xuỵt (biết rồi khổ quá nói mãi), tôi đâu có muốn làm ồn đâu, rủi ro cuốn sách nó “tự” rớt xuống thôi mà.   

Có lẽ gương mặt tôi lúc đó chắc là đỏ kè như mấy bợm nhậu? miệng thì nhấp nháy nói xin lỗi, xin lỗi.

Bước nhanh ra khỏi Thư viện Vạn-Hạnh, định cuốc bộ qua hẻm kiếm một ly cà phê của ông già thì có tiếng chân theo sau, quay lại té ra anh bạn quen trong thư-viện.  

– “Đi đâu vậy?” anh hỏi,

– “Trời buồn quá đi kiếm một ly cà phê”.

– “Cho theo với được không?”

– “Được chứ, có người cùng uống thì còn gì bằng”.

Kéo ghế (cái đòn thì đúng hơn) tôi nói với anh bạn:  

– “Đi đâu uống rồi cũng phải về lại đây, cà phê của ông ta không ai sánh bằng”, anh bạn cũng đồng ý với tôi.   

Vừa uống hai đứa vừa nói chuyện trời trăng mây nước, nghĩ cũng tức cười, con gái mà muốn uống cà phê là đi uống không cần phải có ai đi cùng, ông bà già mà thấy mình ngồi một mình là đã oé lên huống hồ gì lại cùng ngồi với một anh con trai.  Nhưng rồi lại nghĩ ” Làm sao ông bà già mà kiếm ra chỗ này được”, cái hẻm Trương Minh Giảng này chỉ có dân Vạn- Hạnh mới kiếm ra được mà thôi.  

Sở dĩ tôi khám phá ra cái quán cà phê này là lúc mới vào Sài-Gòn, sau khi đậu Tú-tài để chuẩn bị cho Đại-học, tôi đã được Ba Me gởi ở với ông Chú của Me tôi, nhà của ông cạnh bên trường Vạn Hạnh, Ba Me chọn ở với ông bà vì bà Thím vợ của ông rất khó nên Ba Me yên tâm khỏi lo cho con gái.  

Do đó mặc dù là dân trường Luật nhưng tôi lại đóng đô ở thư- viện của Vạn- Hạnh nhiều hơn.

Đang để đầu óc suy nghĩ vẩn- vơ thì anh bạn đứng lên, nói là có lớp nên phải trở về và hẹn lần khác, tôi lại tiếp tục cho đầu óc lang thang.  Sáng nay có lẽ trời kéo mây nên thiên hạ sợ mưa uớt không dám ghé thăm hàng cà- phê của ông già, do đó tôi mặc sức mà ngồi đồng.  

Rõ ràng là nói trước bước không tới, đúng ngay lúc đó có người bước tới và kéo “cái đòn” bên cạnh tôi ngồi xuống, mặc dù anh ta mặc quần áo xi-vin nhưng vẫn không dấu được cái phong cách lính tráng của mình, nhất là với đầu tóc cắt rất là ngắn của anh.

Không nhìn nhưng tôi biết anh đang nhìn tôi một cách tò mò dò xét, không cần phải thông- minh tôi cũng biết anh đang nghĩ gì?  Đúng vậy đó, đâu phải là con trai mới ra hàng cà- phê ngồi như tôi, anh muốn nghĩ gì thì nghĩ, mặc kệ, tôi với anh chỉ là người dưng nước lã không có gì mà phải bận tâm, uống xong ly cà- phê tôi với anh đường ai nấy đi, chắc gì anh lại trở lại cái hàng cà- phê này.

– “Cô ơi!”  

Tôi làm lơ như không nghe,

– “Hình như tập giấy này của cô, hồi nãy trong thư viện, lúc cô nhặt cuốn sách cô đã quên nhặt tập giấy này, tôi đã nhặt nó nhưng không biết chắc có phải của cô hay không?”.  Thì ra những gì xảy ra trong thư viện lúc nãy đã có người chứng kiến từ đầu đến cuối, gương mặt tôi lại đỏ lên.

Lúc này thì tránh hết được, tôi đành phải nhìn anh,  

– “Đúng rồi tập giấy này của tôi”,  

Vừa nói tôi vừa đưa tay ra định cầm lấy thì anh lại giật trở lại, vừa cười vừa nói:

– “Tôi xin lỗi vì không biết rõ của ai nên tôi đã coi sơ qua, té ra cô là một nhà văn, hèn gì tôi đã đoán rất đúng là sẽ kiếm được cô ở đây, giá trị của một tác phẩm như vầy có đổi được với một ly cà phê không vậy?”  

Lúc này có lẽ gương mặt của tôi lại đỏ lên một lần nữa, nhưng tôi ráng lấy hết can đảm nhìn anh và ấm ớ:

– “Một ly cà phê thì quá dễ, cám ơn anh, như vậy là anh đã đọc những gì tôi viết trong đó? Tôi không phải là nhà văn như anh tưởng đâu, tôi chỉ viết chơi trong những lúc học bài quá mệt mỏi mà thôi”.  

– “Cô cũng là sinh viên trường Luật hả?”

– “Dạ, đúng vậy, sao anh biết?”

– “Nhìn mấy cuốn sách dày cộm của cô là biết ngay”

– “Anh làm gì trong thư viện vậy?”  Tôi hỏi một câu ngớ ngẩn,

– “Tôi chỉ vào để ngắm người đẹp thôi”, anh cười nhạo tôi.  

– “Cô tưởng chỉ có cô mới vào đó để học thôi sao, tôi cũng học như cô vậy”.

Sau đó tôi biết ra được là anh đã phải ngưng việc học để gia-nhập quân đội và sau một lần bị thương tích trầm trọng anh đã được giải ngũ và trở lại tiếp tục với con đường học vấn và anh cũng là dân trường Luật như tôi, chỉ khác ở chỗ là anh sắp sửa ra trường.

Từ đó hàng cà phê trong hẻm Trương Minh Giảng và thư viện Vạn-Hạnh là chỗ gặp gở của chúng tôi, ở đâu có anh là có tôi, có tôi là có anh, chúng tôi như bóng với hình.

Đời sống cứ như vậy thì không có gì để nói, biến cố năm 75 xảy ra, trước đó khoảng một tháng anh đã chia tay với tôi để trở về với gia đình anh ở Nha-Trang, Ba Mẹ anh gọi anh về để lo xếp đặt kiếm đường đi ra ngoại quốc.   

Trước khi chia tay, anh và tôi hứa bằng mọi cách sẽ liên lạc với nhau, hứa là một chuyện nhưng làm được hay không lại là một chuyện khác.  Mọi việc đã thay đổi một cách mau chóng, tụi tôi đã không có dịp để liên lạc với nhau vì chỉ trong một thời gian ngắn, bốn tuần lễ, tôi đã theo gia đình sang đến Mỹ, còn anh không biết đã đến chốn nào?  

Năm năm sau, tôi lại ngồi đây, cũng trong một quán cà-phê, không giống như quán cà-phê “ông già” ở hẻm Trương Minh Giảng và ngay cả mùi vị cũng khác.  Tôi thường đến đây trước và sau giờ học, khi thì ngồi một mình, khi thì chờ mấy nhỏ bạn, tôi vẫn chung tình với anh, vẫn còn hy vọng một ngày nào đó được gặp lại anh nên không muốn dính dáng đến một anh con trai nào.

Hớp một ngụm cà-phê đậm đà, ngọt ngào không thua gì cà-phê “ông già”, tôi cũng còn cái tật viết lách, cuốn sách nặng nề bị bỏ quên trên đùi lại rớt xuống đất, cây viết ngậm trong miệng, mắt không rời những dòng chữ đang viết, tôi cúi xuống lượm cuốn sách thì tay tôi đụng phải một bàn tay của một người con gái, thì ra có người lượm dùm, tôi vừa cầm lấy vừa nói cám ơn cô ta, lúc ngẩng lên thì ra cô ta lại đi cùng với một người đàn ông, anh nhìn tôi chăm chú, miệng thì mấp máy không ra lời, tôi cũng sững sờ, mặt lúc này không đỏ mà lại tái đi, cô gái nọ quay qua hỏi anh:

“Anh sao vậy? bộ có quen với cô ta hả?” anh lắc đầu, cô gái kéo anh đi, tôi vẫn còn ngỡ ngàng, sững sốt nhìn theo, tôi thấy anh ngoái đầu nhìn lại, nhưng bây giờ lại tới phiên tôi làm lơ cúi xuống.  Thật bẽ bàng, bao nhiêu năm tôi chờ đợi, tìm kiếm anh để bây giờ gặp lại anh trong một hoàn cảnh oái ăm, tự nhiên nước mắt tràn ra và rớt xuống trộn lẫn với cà-phê, tay run run bưng lên hớp một ngụm, cũng là ly cà-phê đó nhưng bây giờ sao nó lại đắng một cách lạ lùng.

Kim Huê

14 BÌNH LUẬN

  1. Kim Huê cựu nữ sinh NTH-CĐ 1962-1969, là chủ nhiệm kiêm chủ bút diễn đàn Nhất C CĐ, nhân mùa Giáng Sinh chị có nhã ý tặng cho trang NTH một bài viết ngắn, về một mối tình không thành , Kim Huê rất tài hoa, xinh đẹp thời đi học đã làm biết bao trái tim non xao xuyến , và bây giờ vẫn còn làm những trái tim già buâng khuâng, mộng tưởng

  2. Bai viet “Ca phe dang” ghi ten tac gia la co Vuong Thuy Nga nhung Comment cua Tuyet Dao lai gioi thieu la cua Kim Hue. Toi tin chac tac gia la Kim Hue vi la ban cung lop voi nhau 2 lan luc con hoc o truong TH Cuong De QN (de that va de luc + de tam va de nhi). Co mot dieu het suc bat ngo doi voi toi la qua bai viet nay cua Kim Hue toi moi biet rang tac gia cung hoc truong luat o Sai Gon, cung la “dong mon” tren dai hoc ma toi chua he biet. Luc toi hoc truong luat thuong qua DH Van Hanh de don nguoi nguoi yeu toi hoc o day, thinh thoang gap Kim Hue nhung lai ngo rang Kim Hue dang theo hoc Van Hanh. Tu sau ngay “dut phim” den nay, gan day toi van thuong doc va biet Kim Hue tren dien dan NhatCcuongde nhung van chua mot lan duoc gap lai ban cu. Nay duoc hanh ngo tren dien dan nay, toi xin duoc goi loi chao than ai den mot nguoi ban “dong mon” qua nhieu nam thang nhat cua toi va xin cam on “Ca phe dang”.

  3. Chắc là bài viết của chị Kim Huê.
    Dù ai viết đi chăng nữa. Bài viết thật hay! Chuyện tình thật bẽ bàng!
    Cảm ơn tác giả!

  4. Xin lỗi tác giả và các bạn, các em , bài viết này của KIM HUÊ chứ không phải của cô THÚY NGA ,do sơ suất của BBT mong các bạn và các em thông cảm, MINA sau khi sửa lại tên tác giả , con xóa cái comment nầy của cô , cám ơn con

  5. Chào chị Kim Huê, Tiến nghe anh Tân nhắc đến chị hoài mà hôm nay mới được đọc bài viết của chị. Bài viết nhẹ nhàng và dễ thương quá! Mất mác nào cũng làm mình đau đớn, phải không? Cảm ơn chị nhiều lắm!

  6. Cám ơn TĐ đã có lời giới thiệu tốt đẹp về Kim-Huê, cám ơn các bạn đã đọc bài “Cà Phê đắng”. Dân trường Luật phải đọc nhiều sách(Nguyễn Lệnh chắc là rành lắm) nên đôi lúc mệt mõi sinh ra viết lách chút chút cho vui. Chào bạn đồng môn Nguyễn Lệnh, Lệnh ơi, lúc Lệnh gặp KH bên Vạn-Hạnh là KH đang học thêm Báo-Chí, vào học bài ở thư viện Đại Học Vạn-Hạnh hoài nên mê quá ghi danh học Báo-Chí luôn và cũng vì đó mà gặp ông xã của KH bây giờ đó, lần tới Lệnh và Thùy Hạnh qua Mỹ, tụi mình phải gặp nhau mới được, cho KH thăm TH nghe. Cám ơn Đinh Hồng Vân đã quá khen, Cám ơn Kim Tiến, không biết ông nhạc sĩ Nguyễn nhắc gì về KH vậy hả Kim Tiến?

  7. Kim Hue oi! Lai them mot ngac nhien nua ve Kim Hue! Thuy Hanh cung hoc va tot nghiep bao chi cua DH Van Hanh. Co le Kim Hue khong cung khoa voi Thuy Hanh nen Lenh khong gap KH thuong xuyen o VH. Lenh dua don Thuy Hanh den lop suot may nam Thuy Hanh hoc o VH nen moi nguoi trong lop bao chi cua Thuy Hanh deu “nha(~n ma(.t” Lenh va Lenh cung biet mat tat ca cac anh chi lop bao chi do. Xin cam on loi moi cua Kim Hue, neu co di My lan toi nhat dinh vo chong minh se co thu xep den tham Kim Hue va ong xa – anh Chien.

  8. Toi xin man phep “nhieu lo*`i” mot chut ve tac gia bai “Ca phe dang”. Kim Hue tung la nu sinh cua truong NTH va hoc ban C truong TH Cuong De thi cac ban dong mon ai cung deu biet. Tai “van chuong” cua Kim Hue cung da duoc Tuyet Dao gioi thieu them trong comment mo dau sau bai viet nay. Toi chi muon noi them ve mot dac diem khac, mot tai nang khac cua tac gia ma it nguoi biet den. Do la, ben canh nang khieu van chuong khi con la mot nu sinh, Kim Hue con rat yeu thich va chuyen can ren luyen vo thuat; mot dieu rat it co o cac nu sinh trung hoc thoi bay gio tai Qui Nhon. Kim Hue hoc ca 2 mon vo la Thai Cuc Dao va Nhu Dao. O mon vo nao Kim Hue cung dat den dang cap cao nhat cua nu gioi trong bo mon do o QN. That qua la mot nu nhan “van vo song toan”. Vi vay, nhung ai da tung biet ve tac gia khi con la mot nu sinh cua truong trung hoc Cuong De QN deu phai thua nhan ca 2 cau noi vui nguoc y nay deu co the danh cho co nu sinh kha ai Kim Hue. Do la: “hoa lac giua rung guom” hoac “guom lac giua rung hoa”.

  9. Hi Lệnh! Kim Huê thật tuyệt vời nhưng còn sư phụ dạy võ cho Kim Huê chắc thuộc đệ nhất cao thủ võ lâm , “hổ sư sinh hổ trò ” mà

  10. Wow, thật vui và cảm động, KH không ngờ có người biết rõ về mình như vậy, tưởng mình chỉ là một người văn võ lèm nhèm thôi với lại hồi đó đi học võ đã bị Me cấm nên lén lút riết rồi cũng quên mình là người có võ, Lệnh hồi đó có “để ý” đến Huê không răng mà biết rõ quá rứa? hihi, giỡn thôi nghe Thùy-Hạnh. Huê đang ở Florida, về đây ăn Noel, gặp Ngọc-Hà, NH gởi lời thăm Lệnh và Thùy Hạnh đó. Huê thích hai câu nói của Lệnh “hoa lạc giữa rừng gươm” và “gươm lạc giữa vườn hoa” nhưng có lẽ là không áp dụng cho Huê rồi đó, chúc Lệnh và Thùy Hạnh cùng g/đ một mùa Gíang sinh đầy ơn phước, thân mến.

  11. Kim Hue than men,
    Mac du Lenh hoc truong luat nhung bam sinh co tri nho kem nen hoc luat vat va hon nguoi khac. Cho den nay, dau hieu cua benh Alzheimer bat dau xuat hien va dang cho doi chiem linh tran dia o cuoi duong doi! Nhung nay biet ra thi cung co nguoi ban hoc cu con mang benh mau quen hon Lenh nua nen moi hoi cau: “Lenh ho^`i do co de y den Hue khong rang ma biet ro qua rua?” Da hoi thi xin duoc thua: “Luc Lenh con hoc truong tieu hoc Nguyen Hue Qui Nhon thi co biet mot gia dinh nguoi Hue moi don den o phia duoi nha ba ma Lenh chua toi 100m va mo mot tiem ban thuoc cam le Hue (ben canh cong vien bay gio). Ma cua Lenh la nguoi an tra^`u nen thuong xuyen sai Lenh xuong tiem ban thuoc cam le mua ve dung. Nho do Lenh biet ro cac thanh vien trong gia dinh nay ngay ay, ke ca mot co be rat duyen, da nau dam da, ma qua nam hoc de that 4 truong Cuong De lai tro thanh ban hoc cung lop. Vi nha cua co be lai don len phia tren nha cua ba ma Lenh chua toi 100m khi vao hoc Cuong De nen vo tinh hay mien cuong, thinh thoang cu phai di chung voi nhau moi khi den truong hoac tan truong. Giua 4 nam hoc chung: de that + de luc va de tam + de nhi, lai con them nhung luc hoc vo~ chung la Thai cuc dao va Nhu dao nua. Vi co nhieu cai “chung” nhu vay nen co nguoi muon quen ma chang duoc, co nguoi muon nho lai chang biet hoi ai! Khong gian xa cach, thoi gian phoi pha, da 37 nam qua chua he gap lai, chuyen mat, con, quen, nho khong quan trong voi tuoi “nhi~ thua^.n” cua chung ta. Ben canh nguoi yeu Thuy Hanh hon 43 nam qua ma nu si Tuyet Dao men tang cho bai tho “Yeu nhau tron doi” thi Kim Hue la nguoi ban hoc nu than thiet nhat doi voi Lenh mac du Lenh khong dam noi la “biet ro” hon ai khac.
    Xin duoc goi loi chao va tham hoi suc khoe Ngoc Ha, mot nguoi tung sa’nh doi voi Kim Hue thoi nu sinh trung hoc va cung la ban hoc chung lop voi chung ta. Chuc 2 ban mot Mua Giang Sinh hanh phuc.

  12. RE: BẠCH TUYẾT , CHÍN , TUYẾN , MỘNG VÂN , KIM THANH , BẠCH NHẠN . MAI TÂM , PHẠM LAN , THÀNH , THU THỦY , ÁNH , CÚC
    Thấy mấy “mợ” diện như đi thi hoa hậu vậy đó , nhưng cầm giấy đọc không ra chữ để hát , thấy ‘wải” quá ,điệu này chắc tiêu, Dỡn chút cho vui , ai cũng đẹp và trẻ ra như ngày xưa còn đi học.thân mến , NL.

  13. RE: BẠCH TUYẾT , CHÍN , TUYẾN , MỘNG VÂN , KIM THANH , BẠCH NHẠN . MAI TÂM , PHẠM LAN , THÀNH , THU THỦY , ÁNH , CÚC
    bữa đó tui cũng có hát mờ sao hổng thấy tui hu hu tui dzìa tui méc…méc.., ai bi giờ hé?hu hu

  14. Cafe dang
    Chị Huê mến Em vừa ghé qua trang nhà Đọc cafe đắng Em nhớ đến câu Đã biết vô thương sao còn phiền não bên nhà Phật Chạnh lòng vơi muôn vàn hối tiết nhớ thương đến tận lúc này Vì Em ở lại và Em đã lỗi hẹn cho lòng người ta đau Em và Chi co sự khác nhau về nhân duyên nhưng nỗi buồn sao chưa được hóa giải— em không uống cafe nhưng vị đáng của sự chia ly vẫn mãi còn—

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài Cùng tác Giả