Quan Dương
Đoản Văn
Trăng Thành Phố
Quan Dương - 0
Những ngày tháng còn ở lại quê nhà, gã thường rình trăng đi lạc vào sân của mình.Trăng phân tán thành hằng trăm hàng ngàn đoá hoa li ti trốn mình trên những thân cây nho nhỏ và trên...
Đoản Văn
CHIẾC CẦU CÓ TÊN SÔNG DINH
Quan Dương - 1
Tôi hiện đang sống tại New Orleans thuộc tiểu bang Louisiana, Hoa Kỳ. Thành phố nơi tôi ở có chiếc cầu dài 40 cây số là chiếc cầu dài nhất thế giới bắc qua biển. Chiếc cầu có tên...
Quan Dương
45 Năm Nhìn Lại Đoạn Đường
Quan Dương - 0
45 năm nhìn lại đoạn đườngTiếng thở dài không thể không buôngThà không nhìn lại không nhìn lạiCứ thế mà đi đến cuối đường
Nhìn lại đâu rồi một quê hương45 năm đã cuối con đườngChưa trọn kiếp người đi...
Quan Dương
BUỔI TRƯA NGHE BOLERO CÙNG CHÁU NỘI
Quan Dương - 0
Nhà vắng chỉ có hai ông cháu mìnhĐể dỗ Celine ngủÔng nội bật tivi mở nhạc lính trữ tìnhĐiệu bolero vừa sến lại vừa linhLàm hai ông cháu cùng phê tới bếnÔng nội phê vì nhớ ngày xưa đi...
Đoản Văn
Còn Nỗi Bùi Ngùi
Quan Dương - 0
Một cuộc tình mỏng như khói sươngLà khói mây tụ về hậu kiếpMò chai rượu nửa khuya bật nútNhớ đen thui con mắt hạt huyềnQD
Hai mươi tuổi, cấp bậc chuẩn úy, chức vụ trung đội trưởng tác chiến, tôi...
Đoản Văn
Lá Rụng Về Cội
Quan Dương - 0
"Biển, đó là nơi đến cuối cùng. Sóng lặng yên lành hay bão tố. Trong chiến tranh kiếp sống cuả một con người đâu khác gì đám lục bình trôi bềnh bồng trên mặt nước.Tôi nhẹ nhàng đi trên...