Blog của cựu học sinh trường Nữ Trung Học Qui Nhơn

Chúc Mừng Năm Mới – Bính Thân 2016

8 BÌNH LUẬN

  1. RE: Mũi Kê Gà & ngọn hải đăng_2
    Diệu Tâm,
    Hình hải đăng đẹp quá!
    Chắc có lần D cũng cố đến nơi này. Không hiểu vì sao, những ngọn hải đăng có sức quyến rũ kỳ lạ với D. Có lẽ nó gợi nhớ đến ngọn đèn biển Cù Lao Xanh mà chưa một lần D được đến tận chân tháp…và cái hải đăng hoang phế nơi chứng kiến mối tình tuyệt đẹp của cô bé Fritha và anh họa sĩ tật nguyền Philip Rhayader trong truyện Con chim trốn tuyết.
    Sẽ phải đi! 😛
    nd

      • RE: RE: RE: Mũi Kê Gà & ngọn hải đăng_2
        Anh Hiếu,
        Chỉ là vì ánh sáng thôi! Em vẫn thấy cái dáng của hải đăng quá đẹp! Có lẽ chỉ thua ngọn đèn biển Cù lao xanh chút xíu!! 😆
        nd

  2. RE: Mũi Kê Gà & ngọn hải đăng_2
    Dung ơi, sao hai đứa mình “giống” nhau ghê, cũng thích nhặt hoa rơi để ngửi mà không sợ .. sứt mũi 😉 , rồi thích đi đến những vùng xa hoang vu, cùng mê những ngọn hải đăng, lại thêm một cái mê nữa là truyện Cánh chim trốn tuyết của Paul Gallico! Dung biết không, câu truyện này ám ảnh mình từ nhỏ cho đến bây giờ và sẽ còn mãi … Dung có thấy anh họa sĩ tật nguyền trong câu truyện này giống chàng gù Nhà thờ Đức bà của Victor Hugo không? Ngọn hải đăng hoang phế và cái gác chuông nhà thờ cũng cùng chung một bí ẩn quyến rũ..
    Mình chụp nhiều hình của ngọn hải đăng Khe Gà, từ trên bờ xa, lúc còn bềnh bồng trên ca nô, lúc đến đảo, đến chân tháp và còn leo lên ngọn tháp có 184 bậc thang xoắn hình trôn ốc nữa. Ngọn đèn của hải đăng có thể chiếu sáng đến 22 hải lý ( khoảng 40 m ) giúp cho nhiều tàu thuyền qua lại vì khu vực này rất hiểm trở và nhiều đá ngầm. Cả những bãi đá cũng có nhiều hình thù kỳ lạ. Tuy nhiên đường đi ra đó còn hơi tự phát do phương tiện là của người dân địa phương – không biết có đăng kiểm và có ai kiểm soát không chứ hôm mình đi, lúc rời bờ ca nô có sự cố phải neo lại cách bờ chục mét để sửa. Thích đi thì cũng phải liều, mà cũng hơi .. run 🙁

  3. RE: Mũi Kê Gà & ngọn hải đăng_2
    Diệu Tâm thân,
    Mê hải đăng từ hồi nhỏ và cũng từ những cuốn truyện. Và cái thời của mình, đọc toàn truyện phiêu lưu bằng đường thủy nên ngọn hải đăng hiện diện cùng khắp. Và vì nó soi đường cho những con tàu trong biển đêm…Nhưng chắc là còn nhiều lý lẽ khác mà bây giờ chưa kịp nghiệm ra.
    D đọc CCTT hồi 13, 14 tuổi và thích tới tận bây giờ! Vì Gallico viết thật cô đọng và bản dịch của Trần Phong Giao quá tuyệt vời. Ngoài vẻ đẹp của câu chuyện, có thể tưởng tượng những bức tranh đầy màu sắc , khởi đầu là bức tranh Rhayader vẽ Frith với con ngỗng bị thương, lần đầu hai người gặp mặt, rồi màu sắc của những cánh chim, màu tím của đôi mắt Frith, màu tím khi hoàng hôn buông xuống khung cảnh hiu hắt nơi có ngọn hải đăng… Không thể nói gì hơn!
    Gallico còn viết Tình Nghệ sĩ, cũng là một tác phẩm tuyệt vời!
    nd

    • RE: RE: Mũi Kê Gà & ngọn hải đăng_2
      Hai chị mến
      Những bức tranh của Rhayader hẳn đầy màu sắc quyến rũ trong trí tưởng tượng của từng người ái mộ Con Chim Trốn Tuyết.
      Và đây là một, tấm hình này đã ám ành N4 từ dạo biết nhìn mấy ngọn hải đăng. Chia sẻ với hai chị

      [img]http://nthqn.org/images/joomgallery/details/album_ca_cac_ban_48/pham_ngoc_dao_85/hinh_chen_102/conchimtrontuyet_20120226_1688883488.jpg[/img]

  4. RE: Mũi Kê Gà & ngọn hải đăng_2
    N4,
    Cám ơn đã gởi bức vẽ gợi nhớ này.
    Đây là bìa của CCTT, tranh in trên nền màu lục, trong trí nhớ …mù sương của mình.
    Gơi nhớ vì cô em gái mình đã vẽ lại tranh này bằng bút chì, nhìn rất đẹp mà bây giờ chắc đã bị…[i]gió cuốn đi[/i]!
    nd

  5. RE: Mũi Kê Gà & ngọn hải đăng_2
    N4 ơi, rất cảm ơn bạn đã gửi bức hình “ám ảnh” này! Lúc đó mình đã mê bức tranh này biết bao nhiêu! Một trong những cuốn sách gối đầu giường ( cùng với Vô Gia Đình của Hector Mallot và Tình Nghệ Sĩ cũng của Paul Gallico ), thế mà sau này chẳng còn giữ được cuốn nào! Ngày ấy mình chưa được tận mắt nhìn thấy ngọn hải đăng, nên khi đọc Con Chim Trốn Tuyết cứ thẫn thờ ao ước có lần sẽ được đến tận ngọn hải đăng nào đó để thử nghiệm cảm xúc mà câu truyện thơ mộng này đã đem lại. Vì vậy khi mùa xuân này được ra tận đảo Kê Gà nơi có hải đăng, lại leo lên tận ngọn tháp theo cầu thang cuốn hình xoắn ốc, thật là thích. Nhìn biển trời mênh mông, lúc đó đã ước gì mình có đôi cánh rộng như hải âu xoãi cánh bay :zzz
    Bức tranh gợi nhớ thật nhiều tuổi thơ! Cảm ơn N4 nghen!

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây