Vỡ Thơ
Muốn gieo hạt, người nông dân cày vỡ,
Để mùa vàng, có lắm giọt mồ hôi,
Cũng như vậy, cảm thơ đâu có dễ,
Phải cày đi, cày lại mới vỡ thơ.
12.09.2013
Chén Cơm Chay
Gié lúa gục đầu không phải vì nặng hạt,
Những nón cời, mãi mãi nón cời ơi !
Cùng đường sống vì không còn chút đất,
Chén cơm chiều nuốt mãi vẫn không trôi.
16.09.2013
Huỳnh Minh Lệ
RE: Vỡ Thơ / Chén Cơm Chay
Rất chia sẻ với cám cảnh của nhà thơ về những cuộc đời cùng quẩn không lối thoát.
Thường tiếng sét đầu mùa luôn báo hiệu những cơn mưa nặng hạt.
Gởi BGSG
Cảm ơn BGSG đã đồng cảm.
Thân,
HML
Gửi Huỳnh Minh Lệ
Vỡ thơ
Đọc thơ mà đúng như cày vỡ
thì khiếp này xin chỉ đọc…vần! 😡 😡
Chén cơm chay
Chiếc nón cời che sao hết nắng
Phận con người sắp sẵn đấy thôi! 😡 😡
Đọc … Vần
Hôm nay mùa thu trời có mây,
Con chim đậu ở một cành cây,
Đậu xong nó lại bay đi mất,
Không phía đông thì cũng phía tây ! 🙂
TRE, VÈ NHẤT THỂ
[i]Hai ông định rủ nhau đi đâu
Hay quay trở lại thuở…Chia Nhau ?
Tre cũng là măng già lố chút
Vè cũng là thơ cắm lộn đầu ![/i]
😳
Thơ – Vè
Làm thơ mà giống như vè,
Thà rằng đọc cái bút trè ( tre ) sướng hơn ! 😛
Hoi tham HNN
HNN ra vien chua BGSG?
RE: Hoi tham HNN
HNN ra vô…hai lần mới chịu về nhà, anh Hiếu à 🙂 Bây giờ thấy có vẻ…êm rồi. 🙂
Vỡ Thơ?
Phải cày mới vỡ được thơ?
Nàng thơ đi mất, chẳng chờ anh đâu!
Trăng khuya treo ở chân cầu!
Có người ôm rổ hứng sầu,… rụng thơ! 😀
Gởi Diệu Tâm
Phải cày mới cảm được thơ,
Phải yêu mới chịu đứng chờ …suốt đêm ! 🙂
RE: Vỡ Thơ / Chén Cơm Chay
Anh Lệ ơi,
Hồi giờ V không biết cày…thơ, chỉ cảm bằng trực giác. Thường thì tạm OK (nhờ reply của tác giả nên biết). Hiếm hoi lắm, cũng bị “trớt quớt”, như bài Theo Em (http://nthqn.org/index.php/ban-huu/52-huynh-minh-le/2116-theo-em148). Đợi D “rón rén” còm trước rồi đến anh NĐH, V mới dám gõ còm, vậy mà “trớt quớt” nặng luôn 😛 ! Cho đến khi tác giả bổ sung Hậu…Theo Em, thì mới…vỡ thơ. Nhờ trớt quớt mà có một kỷ niệm vui sâu sắc làm V nhớ mãi (trong đó có bài hoạ Vịnh Con Cua Tình được gợi ý từ cái còm của anh NĐH). V cũng mong đợi những TRỚT QUỚT dễ thương trên Trang nhà vốn đã dễ thương.
Những lời rất chân tình, mong anh Lệ thấy vui.
Gởi Thanh Vân
Vẫn vui đấy mà, nhất là với Mây Xanh ! 😛