Blog của cựu học sinh trường Nữ Trung Học Qui Nhơn

Thơ Tháng Ba

Ly Rượu Cặn
Thời gian còn ít lắm,
Ta dè xẻn từng ngày,
Ngọt ngào ly rượu cặn,
Chưa có một lần say.
20.03.2013

Nắng Tháng Ba
Nắng bờ sông vỡ vụn,
Giề lục bình trôi xa,
Già đầu còn lúng túng,
Đau lòng sáng tháng ba.
24.03.2013

Đất
Muôn đời không phản bội,
Dâng cây trái cho đời,
Khi chồn chân mỏi gối,
Đón người về, đất ơi !
25.03.2013

Hiểu Gì
Những ai sinh trong nhung lụa,
Hiểu gì nước mắt mồ hôi,
Hiểu gì củ khoai hạt lúa,
Hiểu gì chân đất nón cời ?
25.03.2013

Lặng Thinh
Cứ ngỡ mùa xuân hoa nở thắm,
Khu vườn thánh thót tiếng phong linh,
Ai ngờ nắng cháy tôi buồn lắm,
Chẳng ngọn gió nào, chỉ lặng thinh.
28.03.2013

Huỳnh Minh Lệ

8 BÌNH LUẬN

  1. RE: Thơ Tháng Ba
    Trả lời “Hiểu Gì” của anh HML:

    Tôi sinh ra trong nhung lụa,
    Vẫn hiểu nước mắt mồ hôi!
    Thích ăn củ khoai lùi ngọt,
    Biết quý hạt lúa tinh khôi.
    Chưa từng được đi chân đất,
    Vẫn thương nhớ đất cả đời.
    Nón cời đan từng sợi mỏng,
    Tình người thấm đẫm anh ơi!

    • Gởi Diệu Tâm
      Nón cời không phải “đan từng sợi mỏng” thơ mộng như DT nói đâu, mà là cái nón lá loại xấu, đã rách te tua, chỉ còn cái xoáy, người nông dân tiếc không chịu bỏ, khi đội chỉ đủ che cái “óc sọ” của người “chân đất” thôi !
      Có vài người bạn “nhung lụa” của mình có lần đã hỏi mình “lá dang (dùng để nấu canh) có phải cây của nó giống như cây tre không ? “,” trồng đậu đen có phải cất giàn cho nó bò không ?” ! 🙂

  2. RE: Thơ Tháng Ba
    Anh Lệ ơi, Tâm nói đâu có sai? Nón cời là “cái nón lá”, dù đã rách te tua như anh nói, nhưng nó cũng đã được đan từng sợi mà! Tình người từ chiếc nón mới nguyên vẹn đến chỉ còn che đủ cái “óc sọ” của người chân đất như anh nói đó!
    Mà thôi, nếu mình cũng không biết là cả lá dang hay trồng đậu đen, đành chịu làm người “nhung lụa” vậy! Ở thành phố, lấy đâu ra đất mà trồng đủ thứ cây quả của nhà quê để biết chứ! Cũng giống như hôm rồi có đứa cháu nhỏ về quê thấy con bò, nó reo lên “A con trâu”! 😮

    • RE: Thơ Tháng Ba
      Diệu Tâm mến, cho BGSG chia sẻ chút; nói chung, “thầy Lệ ra…đề” rất khó ! 🙂

      Lúc ngồi trên xe, thầy có hỏi BGSG biết cây dầu không. Phúc cho BGSG trả lời được vì thời đệ nhị cấp (1970-1972) có học qua Lâm học (Silviculture) nên còn nhớ cây dầu thuộc họ Dipterocarpaceae, một họ với khoảng 580-680 loài cây thân gỗ chủ yếu ở các rừng mưa nhiệt đới, vùng đất thấp với đặc trưng quả có hai cánh (Đường phố SG trồng nhiều sao, dầu; khi trái rụng xoay xoay trong gió rất đẹp)

      Đồng ý hoàn toàn với Diệu Tâm về nón lá và nón ‘cời’ giống nhau về nguyên liệu và chỉ khác nhau về…mức độ thâm dụng. Vả lại, chỉ có dân nông nghiệp (như BGSG) mới biết đậu bắp đậu đủa, đậu cô ve phải làm giàn (chà le) còn mấy thứ đậu phụng, đậu nành, đậu đen, đậu xanh vì thấp nên khỏi cần.

      À, thêm việc này nữa; cháu của bạn thấy con bò mà gọi con trâu là đạt điểm 5 vì tiếng Hán cùng gọi là Ngưu cả. 😆 😆

  3. RE: Thơ Tháng Ba
    Anh bạn GSG thân mến, cảm ơn anh đã chia sẻ.
    Cây dầu anh nhắc đến là một trong những loại cây mà Tâm thích. Con đường Lê Quý Đôn Q. 3 ở Saigon có trồng nhiều cây này. Thời đại học ở trọ trên con đường đó, được ngắm trái dầu rụng xoay trong gió, nhớ mãi!
    Riêng con bò mà cháu gọi là con trâu, cũng tốt vậy dù phải giải thích rõ hơn tí nữa. Chỉ có điều là con trâu cháu cũng … chưa được thấy, chỉ biết qua sách vở mà thôi!
    Có lẽ nên đề nghị thầy Lệ làm nhiều bài thơ về chủ đề “Nông nghiệp” cho bà con thành phố được biết thêm về nông thôn quá anh bạn nhỉ? 🙂

  4. Gởi DT và BGSG
    DT và BGSG mến,
    Không biết ở Huế người ta có gọi là “đan” nón hay không, chớ người Bình Định gọi là “chằm” nón, cho nên nghe DT nói “đan” nón mình nghe thơ mộng như đang nghe DT hát quan họ ! [i]Chẻ tre đan nón[/i]. Nhớ lại có thằng em con ông cậu ở Biên Hòa lúc đó cũng không “nhung lụa” gì ( ông cậu đi cải tạo ở Bù Gia Mập ở nhà ăn bo bo te tua) nhưng khi thấy một cây bắp nẩy mầm còn dính tòn ten cái hạt nó hỏi ” cái cây gì nó mọc trên hột bắp vậy ?”. Lai kể chuyện cũ, năm 1984 mình vào Xuyên Mộc đi vác củi, thấy người ta đốt những cây căm xe đường kính cả thước để lấy đất làm rẫy, mình tiếc thẫn thờ, tự nhiên thấy nhoi nhói trong ngực, về nhà làm bài năm chữ :
    Thân rắn như sắc nguội,
    Không mai một thời gian,
    Thế nhân đem làm củi,
    Nghĩ xót tới ruột gan.
    (Dụng nhân như dụng mộc)
    Nhà “nông học” BGSG có biết cây căm xe không ? 🙂
    HML

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài Cùng tác Giả