Đôi khi ta thấy mình
Như một giọt sương tan
Trôi trong chiều vô hạn
Rồi cuốn vào hư không
Đôi khi ta thấy mình
Đang như trong cơn mộng
Trên môi nở nụ hồng
Hôn nhẹ vào đêm thâu
Đôi khi ta thấy mình
Về sông trăng tắm gội
Giữa mênh mông núi đồi
Áo rũ vàng mây trôi
Đôi khi ta thấy mình
Trên cỗ xe chạy quanh
Như cây đàn ngân lạnh
Những tiếng phù du âm
Soi nghiêng trời mặt nước
Soi bóng chẳng thấy hình
Hay ta lại với mình
Cùng về chốn thinh không
Lâm Cẩm Ái
RE: Rong Chơi
Mừng nhỏ ghé thăm với bài thơ thật dễ thương. Nghe nhẹ nhàng lãng đãng như sương chiều tan trong vùng tĩnh mịch của đêm! KT
RE:Rong Chơi
Nhỏ Tiến ơi , mi khen làm ta dị dị không biết nói gì , chẳng qua chỉ tưởng tượng những rong chơi nhỏ nhoi trong cuộc đời mà mình không đạt tới thôi .Chúc nhỏ vui nhiều .
RE: Rong Chơi
Chị Lộc vừng ơi,
Lâu quá gặp lại chị, mừng ghê! Đôi khi ta thấy mình…vậy là chị đang thanh thản Rong chơi và chiêm nghiệm cuộc đời để thấy cả phía cuối con đường mình? Chúc chị vẫn cứ an nhiên như vậy nhé!Thân mến. Lộc vừng em
RE:Rong Chơi
Chào Ngô Thanh Vân
Nghe Vân gọi ” chị Lộc Vừng ơi ” Chị cảm thấy vô cùng thân thương ( không khách sáo đâu ) vì kỷ niệm thật nhỏ nhoi từ lâu mà vẫn có người nhớ … làm cho chị không thể rời bỏ tình cảm ấy , nên trở về nhà mình ( NTHQN )thấy ấm áp phải không em . Vâng cuộc Rong Chơi này thật là an nhiên nên chị chúc em và mọi thành viên trang NTHQN mọi đều an lành .
RE: Rong Chơi
Sướng nha Lâm Cẩm Aí!Được rong chơi phiêu lãng thảnh thơi nhẹ nhàng… Thế là tốt rồi hén?Chúc mừng!Bài thơ thiệt dễ thương bạn hiền ơi!
RE:Rong Chơi
Chào phanlehue , bạn hiền ơi có đi chơi như vậy với mình không , khi nào rảnh hãy ngồi yên nhắm mắt lại và tưởng tượng he…he…vui lắm .
RE: Rong Chơi
“Rong chơi” mà chỉ đôi khi thôi sao? Theo mình thì cả cuộc đời để rong chơi ấy chứ! Thơ thanh thoát nhẹ nhàng lãng đãng lắm!
RE: Rong Chơi
Bài thơ thật mới “Rong chơi” lãng đãng như chơi rong của 2 đứa mình mùa hè năm nao Lamcâmái hử? lần sau rủ ta đi dới nhong