Blog của cựu học sinh trường Nữ Trung Học Qui Nhơn

Nỗi Buồn Quy Nhơn

Như những hạt mưa thấm vào đất
Quy Nhơn thấm vào anh những nỗi buồn
Trên mặt nước lóng lánh ánh sáng của biển
Là những vực ngầm của dòng nước xoáy
Những xác con tàu đã cũ
Những bầy cá nhiều sắc màu của ký ức
Chúng bơi lội và rỉa rúc
Lớn lên trong lòng anh
Mỗi khi anh nhớ về Quy Nhơn trong tĩnh lặng
.

Gương mặt của người Quy Nhơn là gương mặt của những ngôi tháp cổ
Dấu vết chiến tranh còn để lại những vết sẹo trong óc
Trong nụ cười méo xệch như chiếc bình gốm lỡ tay
Tiếng nói Quy Nhơn là tiếng nói của muối và gừng
Muối của biển và gừng của đất
Sự mặn nồng và cay đắng trộn lẫn vào nhau
Như nỗi đau thương và lòng thù hận
Đã nhấn chìm cuộc đời vào bóng tối
.
Anh đã ra đi như một người không thích ở lại với những nỗi buồn
Những đụn cát trắng, những hàng dương
Những vòng xe đạp lung linh tà áo dài em bay trong gió biển
Anh đạp xe theo em trong những buổi chiều
Ôi! Những buổi chiều mắt nâu có những cánh buồm lênh đênh trên biển
Qua khu Hai, qua Eo Nín Thở
Qua ngã ba rẽ về khu Sáu
Qua những con đường cát lở đầy sỏi và đá
Những con đường gập ghềnh lòng anh ngày tuổi trẻ
Qua những trốn tìm
Anh bỗng nhận ra tình yêu như những ngọn gió nồm
Thổi từ đại dương xanh thẳm
.
Tiếng còi tàu để lại một sân ga đầy manh chiếu rách
Một nơi chốn qua đêm khi không có một mái nhà
Để lại trong đôi mắt buồn bã của cô gái Quy Nhơn
Một mùa hè với những bóng dừa cụt đầu trên biển
Xác của những người lính trận bập bềnh trên sóng
Trong những ngày tháng Tư đầy máu và nước mắt
Để lại trong lòng anh những vết thương không lành miệng
Thôi hãy cố mà quên để sống
Dù khi nhớ về Quy Nhơn anh đã chạm phải nỗi buồn
Những cánh hoa phượng rơi xuống cơn mưa màu đỏ
Trên một sân trường đã vắng bóng em

Hồ Ngạc Ngữ
10.04.2012

6 BÌNH LUẬN

  1. Nỗi Buồn Quy Nhơn
    Anh Ngữ mến,có thể bốn mươi năm hoặc hơn Tà áo trắng vẫn đi về trong anh,là nàng thơ cho anh dệt những trang thơ tuyệt mỹ, khi nhớ về Quy Nhơn với bao nỗi niềm riêng.Hy vọng ,được đọc thơ anh trong làn gió mát tràn ngập nắng reo vui nhé.Cựu NTHQN.

  2. RE: Nỗi Buồn Quy Nhơn
    Anh Ngữ thân. Bài thơ hay, đẹp và buồn như … Quy Nhơn!
    Trong chuyến đi ngắn ngày trở lại QN, đong đầy niềm vui xen lẫn nỗi buồn. Nhiều đổi thay mới mẻ gây ngạc nhiên, thú vị và cũng nhiều ngẩn ngơ nuối tiếc cho những thứ đã mất.
    Tuy nhiên, cuộc sống là như thế đó. Hãy để cho những kỷ niệm đẹp tồn tại trong lòng ta, còn đau thương xin hãy để giòng nước cuốn trôi đi.

  3. RE: Nỗi Buồn Quy Nhơn
    Bạn Cựu NSTHQN thân mến,
    Hình như trên thế giới chưa có loại trang phục nào đẹp và thơ mộng như chiếc áo dài trắng của các cô nữ sinh Việt Nam.
    Tà áo ấy cũng đã trở thành nỗi ám ảnh vì người đầu tiên mình yêu là một cô học trò mặc áo dài trắng.
    Hy vọng thơ mình sẽ vui hơn.Đây là bài thơ ‘đặc biệt’ khi nhớ về Quy Nhơn mỗi độ tháng Tư về.
    Cảm ơn nhận xét của bạn.

  4. RE: Nỗi Buồn Quy Nhơn
    Diệu Tâm thân,
    Chúc mừng Diệu Tâm đã về nhà bình an, sau chuyến ‘hành hương’ về miền quá khứ.
    Hy vọng Trang Nhà sẽ có thêm một bài ký hay của Diệu Tâm.
    Rất đồng cảm quan điểm của em:”Hãy để cho những kỷ niệm đẹp tồn tại trong lòng ta, còn đau thương xin hãy để cho giòng nước cuốn trôi đi”.

  5. Nỗi Buồn Quy Nhơn
    “Thôi hãy cố mà quên để sống
    Dù khi nhớ về Quy Nhơn anh đã chạm phài nỗi buồn”…
    Như vậy để nhẹ lòng hơn phải không anh? Dù sao thì cuộc sống vẫn trôi theo thời gian anh há? Mong anh luôn thật vui khỏe.
    Em gái.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài Cùng tác Giả