Blog của cựu học sinh trường Nữ Trung Học Qui Nhơn

Mùa Mưa

Ở quê tôi, mùa đông được gắn liền với với những cơn mưa dai dẳng, con phố nhỏ im lìm trong màn nước, nhưng tôi chẳng thể ngồi yên “Đi và hát trong mưa “tôi đã ghi ý thích này vào cuốn lưu bút của bạn bè như thế. Tôi thích lắm _ được khoác áo, xách dù, đi một mình và hát một mình ( không, tôi hát cùng mưa chứ ), chẳng ai khác được nghe “Mưa, mưa hoài không dứt ngỡ như muôn tinh cầu rụng…xin ôm ấp dùm cho tôi, xin mặt trời đừng đi ngủ sớm khi áng mây mãi đi gọi mùa thu về, trời mưa, mưa trong mắt em ,mưa trên nỗi buồn không tên.”

Có lúc nào bạn đi dọc theo bờ cát để nhìn biển trong mưa chưa (?) như có khói trên mặt sóng ấy_ tuyệt lắm _Biển chỉ đẹp khi biển lặng, mặt sóng êm như nồi xu xoa ngon lành, Biển là con gái mà ( tôi nghĩ thế ) con gái sẽ không đẹp chút nào khi giận dữ.

Rồi ở nơi tôi ở cũng có mưa, mưa từng cơn, có khi mưa và nắng như đang tranh nhau ôm lấy bầu trời.Trời đang nắng với mũ nón, khẩu trang lại bắt gặp người đang khoác chiếc áo mưa ướt sũng ( có lẽ người ta vừa băng qua vùng mưa lớn ). Thế đấy mọi người hòa vào nhau, chẳng ai buồn để ý đến ai,mặc cho nắng, mặc cho mưa, mặc cho mọi sự thể có ra thế nào, vũng nước bên đường hình như lớn rộng hơn hôm qua, mặc.Cũng như một tôi mà sao không giống tôi ở quê, tôi không có được cái nhẹ nhàng của buổi chiều đi với biển, tôi ở đây không được đi bộ một mình trên phố, căng thẳng mệt mỏi.. Tôi chỉ thích tôi ở quê thôi.

Mưa nơi nào cũng có nét đẹp riêng, nhưng mưa trong tôi, mưa của tôi phải trên con đường vắng, từng bước nhẹ dọc theo Lê Thánh Tôn rồi qua Eo Nín Thở, có lần tôi và bạn đi qua mà cả hai đứa không nói gì suốt đoạn đường dài, không biết bạn nghĩ gì, nhưng tôi lúc ấy nghe lòng bình yên, được chở che ( dù trời có mưa nhiều ).Thỉnh thoảng bạn cười khi nhìn tôi thay cho lời nói, chúng tôi hiểu nhau, và rồi chúng tôi xa nhau, rồi mất nhau, tôi vẫn còn nợ bạn một câu trả lời ” tay em mấy ngón ?” vì chúng tôi chưa một lần cầm tay nhau, chưa nói lời yêu thương, có thể gọi đó là tình yêu chưa ?, chỉ biết rằng tôi vui, tôi nghe nhẹ lòng khi bên bạn…Bây giờ mưa lại đem bạn về đặt vào trí nhớ tôi.

Thanh Bình – Chủ nhật mưa.

6 BÌNH LUẬN

  1. RE: Mùa Mưa
    Bài viết làm mình nhớ mưa và biển Quy nhơn quá Thanh Bình ơi! Mối tình ngày ấy thơ mộng và lãng mạn nhỉ ? ( dù bạn và [i]người í [/i]đang đi ngang qua…Eo Nín Thở!!! 😛 )
    Cám ơn Thanh Bình! Mong được đọc thêm nhiều bài nữa nhé!
    ĐO.

  2. Xa lắm!
    Chào Thanh Bình,
    Với tôi! QN, mưa và biển lúc nào cũng đẹp!
    Nhưng”..từng bước nhẹ dọc theo Lê Thánh Tôn rồi qua Eo Nín Thở” tôi nhớ là đoạn đường đó xa lắm! Hai người không nói gì là đúng rồi! Mệt quá phải không???

  3. Mùa mưa
    Không biết ai đã đặt cái tên Eo Nín Thở ?tên ko đẹp nhưng lại rất quen thuộc với các bạn trẻ ( nhất là đi 2 người ),ĐO đã ghé qua chưa ?

  4. RE: Mùa Mưa
    Tất nhiên! Người Quy Nhơn ai lại không biết Eo Nín Thở! Chỉ có điều hồi đó khi đi ngang qua eo biển đó người ta phải…nín thở!!! Do đó có tên là Eo Nin Thở! 😛 Bình còn nhớ chứ? Mình chỉ đạp xe ngang qua thôi, với đám bạn, hoặc một mình( chứ không phải hai mính ), và vừa chạy rất nhanh vừa… bịt mũi! 😛 Giờ thì chỗ eo gió dó cũng là Eo Nín Thở nhưng rất mừng là nín thở vì cảnh đẹp!
    ĐO.

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài Cùng tác Giả