Các em thương mến,
Hôm nay mình nhận được thư của 1 người bạn, mặc dù nội dung là những đều ai cũng biết, cũng thấy nhưng cách nhắc nhở rất hay ; mình thấy hay quá mà giữ 1 mình thì hơi ích kỷ nên muốn chia sẽ với các em đây. Mình chép ra dưới đây nha (có sửa vài lỗi chính tả và vài từ ngữ chứ không dám sửa nội dung đâu ! )
Các em hãy đọc, chiêm nghiệm và thực hành trong đời sống hằng ngày , nếu có con cháu thì cũng tập cho các em, các cháu ấy thực tập vì những lời dạy này tuy đơn giản, dễ hiểu , em bé 8 tuổi cũng hiểu đuợc nhưng những ngưòi già 80 tuổi cũng vẫn phải còn thực tập và có lẽ phải thực hành cho đến cuối đời .. cũng không dám nói là mình đã thực hành đầy đủ, trong mọi lúc, lời dạy này , phải không ?
Thương mến chúc các em và gia đình sức khỏe và vui vẻ để đón chào một mùa Xuân mới sắp về. …
tn
TB. Dù tin hay không tin sự hiện hữu của Thượng Đế’/ Trời /Phật v.v.. chúng ta vẫn thực hành những điều tốt lành mà người ta nói là các vị ấy nhắc nhở , phải không các em ? đừng nói là “biết rồi khổ lắm nói mãi” đó nha!
LESSON OF TIME – KARMA
LỜI DẠY VỀ THỜI GIAN – NGHIỆP BÁO
Khi con chim còn sống, nó ăn kiến.
Khi chim chết, kiến ăn nó.
Thời gian và hoàn cảnh có thể thay đổi bất cứ lúc nào,
Vì vậy, đừng nhục mạ, đừng làm khổ bất cứ ai trong đời sống này.
Bạn có thế đầy quyền lực ngày hôm nay,
Nhưng đừng quên rằng,
Thời gian còn nhiều quyền lực hơn bạn.
Một cây có thể làm được hàng triệu que diêm,
Nhưng một que diêm cũng có thể thiêu hủy được hàng triệu cây.
Hãy là người tốt và làm những điều tốt.
Thử nghĩ mà xem,
Thượng Đế cấu tạo cơ thể con người một cách rất hợp lý,
Nhưng sao chúng ta lại không xử dụng nó theo đúng ý của Ngài:
1-Ngài đặt hai mắt chúng ta ở đằng trước, vì Ngài muốn chúng ta luôn hướng tới phía trước, chứ không phải để chúng ta cứ ngoái nhìn về những sự việc ở phía sau.
2-Ngài đặt hai tai chúng ta ở hai bên là để chúng ta nghe từ hai phía, cả lời khen lẫn tiếng chê, chứ không phải để chúng ta chỉ nghe từ một phía hoặc chỉ để nghe những lời tâng bốc êm tai.
3-Ngài tạo cho chúng ta chỉ một cái miệng và một cái lưỡi mềm mại, vì Ngài muốn chúng ta nói ít nghe nhiều và chỉ nói những lời khôn ngoan, chứ không phải để chúng ta nói nhiều hơn nghe và nói những lời sâu hiểm làm tổn thương người khác.
4-Ngài đặt bộ não chúng ta trong một hộp sọ vững chãi, vì Ngài muốn chúng ta nên tích lũy tri thức, những thứ chẳng ai có thể lấy đi, chứ không phải chỉ chăm lo tích lũy những của cải bên ngoài, những thứ dễ dàng bị mất mát.
5-Ngài đặt trái tim chúng ta nằm trong lồng ngực, vì Ngài muốn những tình cảm yêu thương giữa những con người phải được xuất phát và lưu giữ tận nơi sâu thẳm trong cõi lòng, chứ không phải ở một nơi hời hợt bên ngoài.
RE: Lá Thư Đầu Năm
Cô kính mến ,
Năm mới em cũng kính chúc thầy cô luôn vui khoẻ , hạnh phúc . Cám ơn cô đả gởi cho tụi em một bài học rất hay và sâu sắc. Thượng đế bao giờ cũng đúng và công bằng . Học trò cô ,NL.
RE: Lá Thư Đầu Năm
Cô kính thương,
cảm ơn cô đã chia sẻ một bài hay và lời dạy quý giá. Chúng em, những học trò cũ thật hạnh phúc khi vẫn luôn được cô bảo ban dạy dỗ. Lúc nào cô cũng thương yêu học trò dù bây giờ các học trò của cô đã hàng 5 hàng 6. Năm mới 2013, kính chúc Thầy cô và gia đình an khang hạnh phúc. Học trò cũ NDT.
# RE: Lá Thư Đầu Năm
Cô yêu qúi.
Cám ơn cô với thêm 1 bài dạy qúi báu
Kính chúc cô và gia đình một năm mới Qúi Tỵ thân tâm thường an lạc
RE: Lá Thư Đầu Năm
Cô kính yêu!
Cám ơn cô đã cho chúng em đọc thêm một bài học quý giá !Kính chúc cô và gia đình năm mới tràn đầy hạnh phúc!
Học trò cũ của cô nè:TKT
RE: Lá Thư Đầu Năm
Cô kính mến,
Cảm ơn cô, cô giáo thật đặc biệt của chúng em, đã luôn ở bên chúng em, chia sẻ những bài học hay.
Không biết năm nay cô định cho ai “xông đất” đầu năm, thư sau cô nhớ kể chuyện tết nha cô! 🙂
Em kính chúc cô thầy luôn mạnh khỏe, an vui.
RE: Lá Thư Đầu Năm
Cô kính mến! Vẫn còn được đọc những bài viết của cô chúng em thật là hạnh phúc…Hạnh phúc vì chúng em biết rằng cô vẫn khỏe, vẫn vui và luôn đem những điều hay lẽ phải truyền đạt cho đám học trò của mình dẫu rằng tóc của chúng em, đám học trò ngây dại ngày xưa cũng đã phai màu.
Kính chúc cô sức khỏe và một năm mới tràn đầy niềm vui, hạnh phúc.
RE: Lá Thư Đầu Năm
Houston, 17/1/2013
Thương gởi các em :
Ngọc Lan, Diệu Tâm, Ngọc Bông, Kim Thanh , Thanh Vân ,Thu Trang
Và tất cả các em ,
Ngọc Dao cho mình coi mấy câu “phản hồi” cuả các em, lần này gần như giống nhau ( “tư tưởng lớn gặp nhau” đó) nên mình xin trả lời chung : Khi chúng ta cảm thấy hạnh phúc vì được thân cận ( gần gũi, thư từ qua lại v.v..) với một ngưòi nào đó thì người ấy cũng cảm thấy hạnh phúc y như chúng ta vậy, vì tình cảm, thần giao cách cảm v.v. đều là sự truyền cảm 2 chiều …Hồi còn nhỏ, mình nghe chuyện “tình yêu 1 chiều” cũng thấy lạ nhưng cho qua, bây giờ lớn rồi, chiêm nghiệm lại, mình thấy không có tình cảm 1 chiều bao giờ ; tình yêu cũng là 1 loại tình cảm nhưng còn thêm yếu tố “thìch chiếm đoạt” , thích sở hữu cho nên mới gọi là 1 chiều [ vì cho rằng nguòi ta không thuộc về mình ấy là mình yêu 1 chiều, không phải như vậy! các em tự suy nghiệm sẽ thấy mình có lý đó (mặc dù “con tim có những lý lẽ mà ngay cả lý lẽ cũng không hiểu đuọc”_ “Le coeur a des raison que la raison ne connait pas” )]
Sáng nay mình lại được đọc 1 bài viết ngắn của Krishnamurti (Thông Thiên Học ) 1 thiền sư , 1 nhà giáo dục mà mình nguỡng mộ từ những ngày còn học Trung học, Ông nói về giáo dục và những nhà giáo dục _cụ thể là thấy cô giáo và phụ huynh học sinh . Mình thấy các em của mình phần đông là cô giáo và tất cả đều là phụ huynh (cha mẹ hay ông bà cũng đều là phụ huynh học sinh hết ,có phải không?)
Mình chép lại dưói đây cho các em đọc và suy nghĩ; ngoài ra Thanh Vân có gợi ý mình nói chuyện Tết , để mình coi thử có cái gì mình biết ngoài “bánh chưng bánh tét” không thì sẽ cố gắng viết chl các em lá thư ngày Tết (Tết con Rắn ) nha!
Thương mến,
tn
Giáo Dục – J. Krishnamurti.
Nếu nhà giáo dục quan tâm đến sự tự do cá nhân, và không có sẵn những thành kiến, thì ông ta sẽ giúp cho đứa trẻ tự khám phá ra cái tự do đó bằng cách khuyến khích nó hiểu được môi trường sống, cá tính, tôn giáo và hoàn cảnh xuất thân của gia đình nó, với tất cả những ảnh hưởng đã có thể thâm nhập vào nó.
Nếu trong trái tim của các bậc thầy đầy ắp tình thương yêu và lòng ham chuộng tự do thì, bằng sự sáng suốt, tỉnh táo, họ sẽ giúp từng đứa học trò điều nó cần và giúp nó giải quyết những khó khăn; như thế có nghĩa là họ sẽ không chỉ hành động như điều khiển những cái máy theo phương pháp và công thức, mà tạo cơ hội cho học sinh của họ, là những con người, được tự phát triển khả năng, với sự cảnh giác và giám sát.
Nền giáo dục chân chính cũng phải giúp cho người học sinh phát hiện được điều mà hắn thấy hứng thú muốn học hỏi nhất. Nếu hắn không tìm ra được đúng ngành nghề mà hắn có năng khiếu thì sẽ uổng phí cuộc đời; hắn sẽ cảm thấy thất vọng vì phải miễn cưỡng làm công việc mà hắn không thích suốt cuộc đời hắn. Nếu nguyện ước của hắn là trở thành nhà nghệ sĩ mà lại phải vùi đầu làm một thư ký văn phòng thì đời sống của hắn sẽ chỉ còn là chuỗi ngày buồn tẻ trong sự phàn nàn bất mãn. Cho nên, điều quan trọng là mỗi người phải tự tìm coi mình muốn làm gì, sau đó hãy cân nhắc kỹ coi có xứng đáng dùng cuộc đời vào công việc đó không. Cậu thiếu niên có thể muốn trở thành một người lính; nhưng trước khi bước vào binh nghiệp, cậu ta nên được giúp đỡ để tìm hiểu coi nghề lính có đem lại phúc lợi cho toàn thể loài người chăng.
Nền giáo dục chân chính phải giúp cho học sinh, không những chỉ phát triển khả năng của hắn, mà còn khiến cho hắn hiểu rõ được điều hắn quan tâm, hứng thú nhất. Trong một thế giới bị tan nát vì chiến tranh, tàn phá và khốn cùng, người ta phải có khả năng xây dựng một trật tự xã hội mới và một cung cách sống khác trước.
Trách nhiệm xây dựng một xã hội an bình và sáng suốt nằm chủ yếu trong tay nhà giáo dục, điều đó thật rõ ràng, không phải vì cao hứng mà đề cao quá, nhưng quả thật là nhà giáo có cơ hội tuyệt vời để có thể giúp thành đạt sự chuyển hóa xã hội đó.
Nền giáo dục chân chính không lệ thuộc vào qui tắc cai trị của từng chính quyền hoặc cung cách điều hành của từng hệ thống chính trị, mà nó nằm trong tay của chính chúng ta, trong tay các bậc cha mẹ và các bậc thầy, cô giáo.
Nếu các bậc cha mẹ mà chăm sóc đời sống tinh thần của con cái một cách chu đáo thì họ đã xây dựng một xã hội đổi mới. Nhưng căn bản là phần đông chẳng quan tâm, cho nên họ chẳng dành thời giờ cho chuyện tối quan trọng này. Họ có thời giờ để lo chuyện kiếm tiền, để giải trí, để tham dự lễ lạc, cúng kiếng, nhưng không có thời giờ để suy tính, cân nhắc coi thế nào là một nền giáo dục đúng đắn cho con cái họ. Thực tế là phần lớn dân chúng không muốn đối diện với vấn nạn này. Đối diện với vấn nạn này có nghĩa là họ phải dẹp bớt những thú vui, những trò tiêu khiển, và chắc chắn là họ chẳng muốn làm những chuyện đó. Cho nên họ gửi con đến trường, nơi mà nhà giáo cũng chẳng quan tâm đến chúng nhiều hơn cha mẹ chúng. Tại sao nhà giáo phải quan tâm nhỉ? Đối với họ, dậy học chỉ là một nghề, một cách kiếm tiền!
Thế giới mà chúng ta tạo ra đây sao mà hời hợt, giả tạo, xấu xí, nếu nhìn vào phía sau bức màn. Chúng ta trang hoàng bức màn, hy vọng mọi sự rồi cũng sẽ coi được, rồi cũng sẽ đâu vào đấy thôi!
J. Krishnamurti – Education and the Significance of Life
Người dịch: Danny Việt