Blog của cựu học sinh trường Nữ Trung Học Qui Nhơn

Thơ Ngắn – Hồ Ngạc Ngữ

NỖI NHỚ QUÊ

Nghe tiếng dế buồn, đêm lặng lẽ
Bao năm, nhà cũ muốn quay về
Trăng khuya tròn sáng ngày thơ bé
Hoa dại nồng nàn nỗi nhớ quê

Đêm 23/04/2019

NHẬP THẤT

Ngăn bớt duyên đời, thêm duyên đạo
Khép lòng trần cảnh, sống tâm xưa
Hoa mai nở giữa mùa sương tuyết
Trăng sáng đầu non, mặc gió mưa

Đêm 21/04/2019

ĐÊM CHỜ LỄ PHỤC SINH

Trăng xanh đón bước người về
Hồi chuông ngân vọng nghe tê tái buồn
Biển xanh gửi ngọn gió nồm
Thương yêu sống lại linh hồn nhân gian

Đêm 20/04/2019

UỐNG TRÀ VỚI BẠN

Dưới bóng trời chiều ta với bạn
Cùng mời nhau đôi chén trà xanh
Hương trà không nhạt như màu nắng
Mà thấm lòng ta vị nghĩa thành

UỐNG TRÀ MỘT MÌNH

Đêm lạnh, trà thơm mùi sương khói
Nâng tay mời bạn đến cùng ta
Thiên thu không cách lòng tri kỷ
Tất cả về trong một chén trà

NGÀY RẰM,
LÊN CHÙA LỄ PHẬT

Từ bi chim hót ngoài sân nắng
Thoang thoảng mùi hương hoa ngọc lan
Sư gõ từng tiếng chuông thanh tịnh
Tâm bình, hoa cỏ thảy bình an

ĐỪNG QUÊN KHO BÁU

Lặng lẽ bóng người trong khắp cõi
Xưa nay đâu chỉ một con đường
Đừng quên kho báu, đi tìm ngọc
Sáu cõi luân hồi nợ khói sương

HOA ĐỐM HƯ KHÔNG

Chớp mắt trần gian hoa đốm bay
Nào ai đã tỉnh giữa cơn say
Qua cầu, giọt lệ rơi trong gió
Một thoáng trăm năm cát bụi đầy

19/04/2019

Hồ Ngạc Ngữ

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Bài Cùng tác Giả