Vừa bưng tô mì ra khỏi bếp, tôi dã nghe tiếng nhỏ Tiết ngoài trước hiên. Đến sớm dữ ha! Sáng nay, cả bọn hẹn nhau ra Tam quan ăn giỗ. Lần lượt Thu, Bạch Tuyết ( em Ngọc Nga), Trịnh Minh Xuân, Lâm Cẩm Ái, Nhàn và Thương có mặt.
Đúng 6 giờ 7 phút, chiếc xe trung chuyển đã đến đón cả bọn vào bến xe. Từ đó xe chạy thẳng một hơi ra Tam quan. Thật là may! Hôm nay chúng tôi tới nơi khá sớm.
Chưa tới 9 giờ sáng mà hơi nóng đã bắt đầu phủ trùm lên miền đất nổi tiếng trồng nhiều dừa này. không khí trở nên vô cùng oi bức. Ngồi ở một quán nước nhỏ bên Quốc lộ 1A, đây là cầu nước mặn, hay còn gọi là ngã ba Bình minh, cũng chính là ngã rẽ tới Trại nuôi dưỡng người tâm thần -nơi lần trước chúng tôi đã ghé tặng quà cho bệnh nhân. Trong lúc chờ xe học trò Thanh Tùng tới đón, Những trái dừa “khủng” được chị chủ quán mang ra. Thoáng thấy hình dáng to đùng của trái dừa, bạn nào cũng giật mình. Thôi thì kêu 4 trái nhưng xin…8 ống hút để uống cho dễ…
Nhàn, Nguyễn Thu, Thương, Trịnh Minh Xuân- chưa kịp ăn sáng nên mang theo bánh mì để nhai lót dạ.
Nguyễn Tiết, Ái, Bạch Tuyết, Hòa.
Mười phút sau, chiếc xe màu đen quen thuộc xuất hiện, vui hơn nữa là xe của bạn Ngọc Tố cũng đến cùng lúc , trên xe có cả bạn Bình Thuận.
Trong bộ com lê màu trắng. một chút cách điệu với chiếc nịt ngang eo thật duyên dáng., Thanh Tùng trong vòng vây của bà con cười hết cỡ ra đón đám bạn cũ.
Đường dẫn vào chùa Bình Phú, gần đến ngày Phật Đản cũng tươi sáng thêm lên
Trong chùa, nơi thờ phụng ông bà ngoại của Thanh Tùng đang có thầy thuyết pháp. Đạo hữu ngồi kín chỗ. Nóng quá! Chúng tôi kéo nhau sang một nhà hàng xóm đối diện với nơi làm lễ không xa. Đến lúc này Trần Kim Thanh từ Tây sơn đã kịp đến góp mặt. Trong chiếc áo tím, Phanlehue của chúng ta vẫn xinh như thủa nào.
Ngọc Tố, Trịnh Minh Xuân, Thương và Lâm Cẩm Ái.
Đang khát mà gặp chị bán xu xoa nước dừa thì còn gì bằng!
Lâm Cẩm Ái: Ê nhỏ Bình Thuận: Chờ mình ăn xong hãy chụp hình nha!
Nguyễn Tiết , ai ăn xu xoa nước dừa đê ê ê…
Trần Kim Thanh định “bợ” luôn hai trái mít đem dzìa.
Thầy thuyết pháp đã xong, bà con trong gia đình lần lượt chuẩn bị dọn cỗ. Chúng tôi , từng bạn một đến thắp nén hương lạy Phật và cùng ra phía sau-
nơi đặt bàn thờ ông bà để dâng trái cây, cúng vái người đã khuất.
Năm nào cũng vậy, Thanh Tùng đều làm những món chay để giỗ ông bà.
Các loại chả chay.
Một món trộn rất ngon!
Mít non và ca ry chay thật hấp dẫn…
Còn nhiều món ngon nữa nhưng do mãi cắm cúi thưởng thức sợ các bạn …chén hết nên thiếu nhiều hình ghi lại các món chay khác..ĐTH mong đọc giả thông cảm!
Thanh Tùng và Trịnh minh Xuân, Bình Thuận, học trò cũ Bích Hương – vợ chồng Mạn và Bích Hương đã giúp đỡ cho đám giỗ gia đình Thanh Tùng rất nhiệt tình và chu đáo.
Thanh Tùng cùng với các bạn: Trần Kim Thanh, Nhàn, Lâm Cẩm Ái, Tiết và Hòa
Một tấm hình chung cho các bạn: Đứng: Ngọc Tố, Trần Kim Thanh, Thương, Bình Thuận, Thu, Lâm Cẩm Ái, Thanh Tùng. Ngồi: Nguyễn Tiết, Trịnh Minh Xuân, Bạch Tuyết, Nhàn và Hòa
Rời ngôi chùa nhỏ với những lá cờ Phật giáo mới tinh sắc màu, chúng tôi lại mang theo quà lỉnh kỉnh. Những con đường nông thôn có nhiều bóng râm, dãy hàng rào xanh mướt cũng không làm vơi đi cái nóng đang càng lúc càng dâng cao khi trời càng về trưa.
Đi trong bóng râm cũng nóng!
Chúng tôi cùng lên xe về khách sạn Hương biển nghỉ ngơi. Mười mấy con người trước đây có cả quảng thời gian dài học chung một trường, ngày nào cũng thấy mặt, giờ tập trung lại ở đây có ai mà chịu ngơi nghỉ chớ? Những cái miệng nhao nhao lên khi Thanh Tùng mang mấy chiếc áo đầm cho mọi người thử. Những vóc dáng hồi nào thon thả là thế, trưa nay sao “phô” dữ quá. Mặc dầu vậy vẫn khen nhau vô cùng rôm rả. Thiệt là “mèo khen mèo dài đuôi” hi hi hi..
Cuối cùng NgọcTố, Bình Thuận, Nhàn và tôi đành tạm chia tay với các bạn, chúng tôi vì có công chuyện phải ra về trước. Tiếc quá, chương trình vui chơi ở Châu liêm gần Sa huỳnh chiều tối nay không tham gia được chắc là đầy sôi nổi lắm đây!
Ngọc Tố và Bình Thuận giới thiệu một quán bún cá. Ngồi trong quán, nắng không thể tới nơi. nhưng hơi nóng thì phả vào chúng tôi hầm hập. Chiếc quạt trần treo tường càng như xua thêm hơi nóng đổ lửa vào người.
Tưởng là đã xong, nào ngờ Bình Thuận lại đưa cả đám vô quán cà phê.
Xuân, Bình Thuận, Tố, Hòa, Nhàn, Ái.
Đỡ hơn quán bún cá ngon mà giá lại mềm lúc nãy, quán cà phê Sõi đá có phần dịu nhẹ mát mẻ hơn.
Trước khi chịu chia tay 4 nàng trong nhóm “Hoa dã quỳ”, Bình Thuận lôi các bạn về nhà. Ngôi nhà xinh xắn núp dưới những cây xanh, một khoảng sân rộng đầy đủ ghế đá, võng, hoa và cây trái bắt mắt.
Cây chanh dây, trái căng mọng!
Một hồ cá được chủ nhân đậy lại vì sợ cái nắng nóng làm chết những sinh vật đang tung tăng dưới nước, hồ được đặt gần cây chanh dây, trái xanh căng mọng.
Thật là thoải mái ở sân vườn nhà Bình Thuận.
Cả đám rất thích…nhưng rồi lại chợt chạnh lòng nghĩ đến sự đơn lẻ của bạn mình trong ngôi nhà không có bóng đàn ông và tiếng cười vui của con trẻ . Thật buồn không chịu nỗi. Lát sau chị chồng của Bình Thuận đi chùa về, chị ấy cũng không có gia đình riêng. Hai người phụ nữ cùng sống trong ngôi nhà nhiều cây và hoa…
Đứng trước cánh cổng nhỏ màu xanh, Bình Thuận tiễn chúng tôi về, Ngọc Tố cho xe đưa chúng tôi ra quốc lộ, chúng tôi lại quay lại ngược đường đã ra lúc sáng.
Một ngày vui vụt qua…
Đào Thanh Hoà
RE: Đi Ăn Giỗ…
Biết người ta không đi Tam quan được nên viết bài để nhem thèm hay sao mà toàn kể chuyện ăn ngon không dzậy trời ! Híc… 😥 . Mặt ngó dzậy mà ác nhen, 😕 .
Kiểu này chắc sang năm có đau ốm,hông được khỏe tui cũng ráng lết đi theo quá, 😆 .
Nhỏ Mộng Vân!
Tự nhiên! Sao không tự trách mình? Ai hô cứ ưa nhìn xe chạy rồi chóng mặt, giờ còn đổ thừa “bạn hiền” nữa chớ ệ! Nhớ lần sau không đi người ta đi dzui đừng khóc hen!
RE: Đi Ăn Giỗ…
TT cũng không đi được nè, mà có khóc đâu. Mộng Vân hư quá! Thấy người ta “Được ăn được nói, được gói mang về” là mình cũng tủi thân lắm chứ bộ…hic…
Mấy ngày nay ngày nào cũng về muộn, ngày nghỉ là phải dạo mua quà thưởng cuối năm…hic…bỏ qua cuộc vui mà mỗi năm mới có 1 lần…Tiếc hùi hụi 😉
gop vui
Xem hình trên FB chưa đã,giờ còn vô trang tám nữa đây,vì đây có chú thích rõ ràng hơn và mới được mách nước nên chạy vô liền,ko thôi có người nhanh chân hơn thì mất chỗ(Minh Trinh đó)hì hì…công nhận chuyến đi có nhiều kết quả như ý hén,nếu có đó Sinh cũng ba chân bốn cẵng lên xe liền ko thôi hết chỗ thì có mà tiếc…ngẫm đi ngẫm lại thấy các bạn hạnh phúc quá chừng,thôi thì đợi đến dịp …. không biết đên bao giờ đây…
Phạm Nam Sinh thân mến!
Chào mừng Nam Sinh đã lội được đến sân nhà.Hy vọng có ngày bạn cũng sẽ lội được về trường xưa để nhập bọn với “quý bà” (đã đến tuổi vô hội bảo thọ) vẫn còn say sưa “mơ về miền tuổi nhỏ”. Mong là từ nay Nam Sinh sẽ có thêm được nhiều niềm vui mới!
RE: Đi Ăn Giỗ
….Đến sớm dữ ha! Sáng nay, cả bọn hẹn nhau ra Tam quan ăn giỗ…
Đào Thanh Hoà có phải “ăn giỗ di trước, lội nước đi sau” –
Bài viết vui& sinh động
Chị Cao Ngọc Bông thương quý!
Hì hì…Mỗi khi đọc những dòng chữ chị dành cho ĐTH , tự nhiên trái tim em như “nở” thêm ra vì sung sướng! Ngày xưa, nhìn chị lên sân khấu tham gia văn nghệ hóa trang, nghe chị hát bà Tình xa của TCS, em thiệt là ngưỡng mộ chị quá!
Dạ, chị hiểu tụi em ghê “ăn giỗ di trước, lội nước đi sau”. Nói vậy thôi chứ thật tình chuyện đi ăn giỗ chỉ là cái cớ để mấy bà nội, bà ngoại gặp nhau vui chơi và chủ yếu là “tám” cho đã thôi. Cảm ơn chị đã chia sẻ. Chúc chị luôn vui tươi.
RE: Đi Ăn Giỗ…
Ngừ gì mờ ham ăn chi lạ !Nẫu tới trễ có xí xi mà quất hết nầu xa xa to tướng hổng để dành cho ngừ ta xíu xiu nào hết!hu..hu.. hu..hu..
Ê! Trankimthanh!
Không biết ai xấu tính à nhen! Ai hô đi muộn, hụt ăn có một ly xu xoa mà …khóc tới mấy ngày chưa hết khóc. Liu liu…hê hê hê… 😆
RE: Đi Ăn Giỗ…
Kỳ này được diện kiến dung nhan của các nàng rồi nghen, cái xóm nhà lá này dui hết ý, hết múa hát rồi…đi ăn giỗ! còn mục gì tiếp nữa nhớ trình làng nghen Hòa, cho bà con thèm chơi, nhất là mấy đứa ở xa lắc 😳 🙁
Chị Hà Xưa thương quý!
Hổng dám nhem thèm mấy nậu ở xa lắc đâu! Nậu ấy nhớ quê, nhớ những món ăn dân dã, nẫu giận tụi em thì biết chạy chỗ nào, hì hì hì… 😛
RE: Đi Ăn Giỗ…
Hòa ơi,
Xem hình thì “dung nhan các nàng” không hề suy siểng dù thời tiết có nóng hôi hổi. Nhìn mấy trái dừa bung, nhất là nồi xu xoa (đã cạn) đủ thấy…hạ nhiệt rồi hi hi. Tại PV về sớm nên thiếu mất “tăng hai” hen!
Kim Thanh ơi, bà nội xinh đứng bên hai trái mít, càng xinh he he.
Bớ Ngô Thanh Vân!
Sáng giờ Trần Kim Thanh tìm đường vô sân mà không được, nàng đang quạu, ghẹo nữa là khóc đó nghe!Ừ! Mình cũng tiếc hùi hụi vì không được theo nhóm “Hoa dã quỳ”( quỉ già) tăng hai đây! 😕
Bớ ĐTH!
Nhóm “Hoa Dã Quỳ”, nghe thơ mộng và…hợp với tuổi mình lắm, miễn là Hòa đừng…mở ngoặc, ha ha…
Nhờ PV mà V cũng nhớ mặt một số…bông hoa đó, hi hi…