Làn sương mai mơ màng trắng xoá, nhẹ nhàng tan loãng theo tia nắng đầu ngày đang nhảy nhót trên cành cây, kẽ lá…
Khe khẽ cựa mình, rũ nhẹ những giọt sương long lanh đang lăn tròn trên người, Hồng Nhung hé nụ cười e ấp bẽn lẽn đón chào ngày mới…Ngây ngất trong niềm vui được tận hưởng cái êm ả, tinh khôi của đất trời…Hồng Nhung bỗng nhiên thấy có gì đó vương vướng bên dưới chân, Hồng nhung nghiêng ngó nhìn xung quanh “Chả có gì cả…”. Nó thầm nghĩ và cũng tự biết rằng đây là nhà của mình, và không ai có’ thể “xâm lấn” nơi này vì là chốn “bất khả xâm phạm”. Yên tâm với suy nghĩ ấy, nó vươn vai hít thở nhè nhẹ, khoan khoái làm sao khi được thưởng thức cái mùi hương trộn lẫn của đất trời, của cỏ cây và của chính mình trong nắng sớm. Lại có cái gì đó khẽ cựa dưới chân, Hống Nhung chau mày nhìn xuống, thì ra là Cỏ Dại…Hồng Nhung lấy chân lay lay Cỏ Dại…Đang vui sướng đón nhận những giọt sương mát lạnh từ Hồng Nhung rơi xuống, Cỏ Dại không biết là mình đang làm cho Hồng Nhung khó chịu…
“Này Cỏ Dại. chỗ của bạn nào phải ở đây…”
Cỏ Dại biết lắm chứ, nó biết mình bé nhỏ, mong manh và không có tiếng nói…Có ai lại không biết được “mình là ai”…Cỏ Dại nín lặng, chả nói năng chi. Ngặt nỗi sức sống của Cỏ Dại mãnh liệt quá, nơi nào có Đất Mẹ là nơi ấy Cỏ Dại sinh sôi…Cỏ Dại ngoi lên từ khe nứt nhỏ của một vách tường ẩm mốc, Cỏ Dại vươn dài theo bờ đất ven đường, Cỏ Dại lan sang những chậu cây được chăm bón tỉa tót hàng ngày, Cỏ Dại mọc ra từ nách rễ của những cây cổ thụ, Cỏ Dại thậm chí lơ lững trên vách đá cheo leo…Biết sao được, vì Cỏ Dại dễ dàng sống ở mọi nơi và khó lòng nhổ cho sạch gốc rễ.
Sáng nào cũng thức dậy thật sớm, người Chủ vườn dạo một vòng quanh sân, tay chân vung vẫy vài động tác nhẹ nhàng như để tỉnh táo sau giấc ngủ, Chủ vườn bắt đầu thăm nom, chăm sóc khu vườn của mình, đặc biệt là mấy khóm hoa Hồng…
Không quý sao được, hoa Hồng từ lâu đã được mệnh danh là bà Chúa của các loài hoa, biểu tượng của sắc đẹp hoàn mỹ và tình yêu trong trắng. Nào có ai dám khước từ điều đó…Để làm cho quan cảnh rực rở,sang trọng; người ta bày biện hoa Hồng; để bày tỏ tình yêu, người ta tặng nhau hoa Hồng…
Chủ vườn đến bên khóm Hồng, tay nâng niu mơn trớn những cánh hoa vừa hé, cảm giác dễ chịu, êm ái và mát mịn thoang thoảng từ Hồng Nhung, từ sương sớm tỏa ra làm Chủ vườn ngất ngây. Chủ vườn đưa tay lặt bỏ đi những chiếc lá ngã màu, những chiếc lá không được tươi…Và rồi quơ mạnh đám cỏ dưới gốc Hồng Nhung, lôi chúng ra khỏi mặt đất. Cỏ Dại co rúm người lại, nép sát vào nhau, nhăn nhúm, nhàu nhò…Sau một vòng tiêu diệt đám cỏ dại, Chủ vườn vứt mớ cỏ ấy vào mảnh đất phía sau nhà, gần bên chuồng bò.
Xong xuôi đâu đó, Chủ vườn cẩn thận mang Hồng nhung vào nhà, trang trọng cắm vào chiếc lọ pha lê trong suốt ở phòng khách. Hồng Nhung vui sướng, hãnh diện và cố gắng làm đẹp lòng chủ, nó bung nhè nhẹ từng cánh từng cánh, những cánh hoa đỏ mịn như nhung, hương thơm ngào ngạt tỏa khắp phòng…
Ngoài kia, Cỏ Dại héo rũ buồn tủi nằm yên chờ cho đến khi khô quắt lại…Nó suy nghĩ miên man…Cỏ Dại cũng muốn được xem như là loài có ích ở trên đời này lắm chứ, Cỏ Dại cũng có những bông hoa tím biếc nhỏ bé xinh xinh, cũng tô điểm nhẹ nhàng cho cảnh sắc bao la trong vũ trụ…thế mà chả ai đoái hoài gì đến Cỏ Dại, mặc cho Cỏ Dại đón nắng, đón gió và tồn tại…người ta cứ dẫm đạp lên và không hề biết Cỏ Dại cũng biết đau, biết buồn…
Đêm hôm ấy trời lại đổ mưa, cơn mưa đầu mùa dai dẳng…những dòng nước tuôn xối xả từ cái máng xối của chuồng bò làm cho Cỏ Dại bừng tỉnh, cái cảm giác được sống lại làm Cỏ Daị hạnh phúc, Cỏ Dại không ngờ lại có được những giây phút kỳ diệu đến vậy. Cỏ Dại yêu cuộc sống này biết bao, Cỏ Dại cũng muốn được nâng niu trân trọng, Cỏ Dại cũng muốn làm một cái gì đó có ích cho đời, dù cho thân phận có thấp hèn, nhỏ nhoi…Dòng nước xoáy chảy mạnh vào nơi Cỏ Dại nằm, bùn đất văng tung toé, trộn lẫn Cỏ Dại vào cái đám nhầy nhụa nhão nhoét và sền sệt ấy…
Cỏ Dại chờ đợi, chờ đợi…
Hôm sau, hôm sau và rồi hôm sau nữa…những ngọn cỏ non xanh mướt vưon lên mạnh mẽ, kiên cường… chúng lan nhanh, lan nhanh và kết lại thành một thảm cỏ mơn mởn xanh rờn, những bông hoa tím biếc nhỏ nhắn xinh xinh, mỏng manh như sương sớm hé nở…
Hồng Nhung sau những ngày tỏa hết hương sắc rồi cũng héo tàn, những cánh hoa bắt đầu gục xuống, màu đỏ mịn như nhung trở nên sẫm tím, tối tăm và rời rạc, từng cánh từng cánh rơi rụng, những chiếc lá ngã vàng…người ta mang Hồng Nhung bỏ đi để rồi thay vào đó một đóa hoa khác xinh tươi hơn, ngào ngạt hơn. Cái giây phút cuối cùng của Hồng Nhung là lúc Hồng Nhung nằm chỏng chơ gần bên thảm cỏ xanh um, nó nhìn lại lần cuối cái khoãng trời bao la kia, những đám mây vẫn bay nhè nhẹ, trôi lang thang về một nơi vô định, ung dung tự tại…nó ước ao được như đám mây kia, hoặc chí ít gì cũng được như Cỏ Dại, mạnh mẽ và không khuất phục, tự mình vươn lên không cần nhờ đến ai. Hồng Nhung hít nhẹ, cũng làn hương ấy, cũng mùi hương của cỏ cây trộn lẫn với đất trời, nhưng lần này không còn có mùi hương của chính nó…thế rồi nó thở hắt ra và rũ xuống.
Những ngày sau đó trời vẫn không ngớt mưa, không thể đưa bò đi xa được, thế là sẳn đám cỏ mọc bên chuồng bò, chính tay Chủ vườn lại vớ lấy đám cỏ ấy quẳng vào chuồng bò, lại một lần nữa Cỏ Dại bị lôi ra khỏi Mẹ Đất một cách không thương tiếc. Nhưng lần này thì đau đớn thân xác hơn nhiều, Cỏ Dại bị đưa vào trong một cái hầm tối, bị nghiền nát giữa đôi hàm lởm chởm, đưa qua đẩy lại, nhào tới nặn lui…cái cảm giác mình sẽ không còn tồn tại làm nó vừa sợ hãi, vừa hạnh phúc…Sợ hãi vì đau đớn, vì bị xé nát thành hàng trăm nghìn mảnh vụn…Hạnh phúc vì Cỏ Dại nghĩ đến cái ngày nào đó Cỏ Dại cũng có một phần thân xác được người ta trân trọng đặt vào cái đĩa sứ tráng men trắng muốt nằm trên bàn tiệc, bằng một cách nào đó mà Cỏ Dại không làm sao biết được…Nó sung sướng đón nhận sự đau đớn…
Nguyễn Thị Thu Trang
Gửi Thu Trang
Làm thân hoa Hồng Nhung xinh đẹp,thơm hương trang điểm cho đời,có những phút giây huy hoàng rồi chợt tắt.Làm thân cỏ dại cũng có niềm vui sướng hạnh phúc riêng.Dường như ai cũng có số phận do trời định sẵn và hãy vui với những gì mình đang có là hạnh phúc rồi phải không Thu Trang !
Gửi Anh Tấn Lực
Lâu lâu mới “ráng” viết được một bài đó anh. TT cảm ơn anh đã đọc và cảm nhận. Hãy tự mình biết mình là ai và cũng tự mình biết mình cần làm gì…bắt đầu từ những điều nhỏ, chúng ta sẽ có được cái lớn hơn phải không anh? Anh thấy TT dạo này có lạ không nè? hihi…được vài hôm là lại phá tiếp thôi… 😆 😆 😆
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Hôm nay nhỏ bạn thường bị mình ăn hiếp viết hay quá! Nhưng ta vẫn tin nhỏ còn viết hay hơn thế.
Thu Trang nè, thân ta từ lâu vốn hèn mọn xấu xí, ta sẽ …hy sinh làm cỏ dại để bạn ta được làm hoa hồng cho đẹp đời trang hử? 😛
Gửi Bạn Hiền
Sao mà cứ lớn tiếng dzậy không biết. Thật ra thì ai ăn hiếp ai đây, chưa biết chắc đâu nha. Người ta bảo “Thùng kêu to thùng rỗng” có đúng không nè. 😛 . Thì cũng chỉ vì ai mà TT mới cố gắng đây, ai đã xúi dại dzậy ta? Tụi mình cùng làm cỏ dại, khỏi mắc công phải oẳn tù tì, mệt lắm, mất công có người ăn gian cũng dzậy à.
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Trang ơi, dù cũng yêu hoa hồng, nhưng chị cũng chỉ xin làm cỏ dại thôi!
Bài viết ý nghĩa và dễ thương thế!
Gửi Chị Diệu Tâm
Chị Diệu Tâm ơi! Cỏ Dại hay Hoa Hồng đều tốt, chỉ tại là TT thường thích cái gì nhỏ nhoi, bình dị…chung quy thì mỗi vật thể khi tồn tại hay mất đi đều có giá trị riêng của nó, đều làm đẹp cho đời cả chị há? Có lúc TT cũng ao ước được làm hoa hồng đó chị…
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Thu Trang viết văn như đang làm thơ, rất nhiều cảm xúc.
Có lẽ chúng ta ai cũng có lúc là hồng nhung, có lúc là cỏ dại, những sinh vật có ích cho sự sống.
Một bài viết hay, ý nghĩa và nhiều chất thơ.
Chúc mừng em gái.
Gửi Anh Trai Đồng Hương
Anh Ngạc Ngữ ơi! Anh làm TT đỏ mặt đây nè 😳 …em gái có tật xấu là rất thích được các anh chị khen… 😆 . TT cũng cố gắng để viết vì nhờ đó mình mới được giao lưu và học hỏi nhiều từ những góp ý của anh chị và các bạn…bởi vậy nên nghe khen là cười hoài. 😆 😆 😆
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
TT mến
Sáng sớm thức dậy được đọc một bài viết nhe nhàng và ý nghĩa , mình rất thích đoạn cuối của câu chuyện khi cỏ sung sướng đón nhận sự đau đớn sau cùng, đọc và có cùng cảm xúc như ngày xưa mình đọc Những Giọt Mực của Lê Tất Điều vậy đó Trang , khi 3 giọt mực cuối cùng không còn khóc nỉ non vì đang bị dần khô một cách vô ích ở đáy bình mà không được viết thành chữ trên giấy, nhưng chúng đã nhận ra rằng mình đã cõng biết bao nhiêu gịot mực khác trong bình làm tròn nhiệm vụ của đời mực, cho nên chúng đã hân hoan đợi sự bốc hơi cuối cùng, cỏ dại cũng như thế đã hân hoan đón nhận số phận của mình
Mình cũng thích hồng nhung lắm nhưng phải nói là thích nét đơn giản đầy ý nghĩa của cỏ dại hơn
Dao
Gửi Ngọc Dao
Ngọc Dao ơi! TT rất vui vì Ngọc Dao đã đọc và chia xẻ. TT nghĩ tất cả những gì được sinh ra đều có giá trị riêng của bản thân nó, khi biết được giá trị của bản thân thì tất phải biết phát huy từ những điều đơn giản nhỏ bé nhất để có được cái chung lớn nhất…Ngọc Dao vui trong ngày 8/3 nha.
Gửi NT Trang
Khu vườn nào cũng phải có hoa có cỏ mới là khu vườn . Có đẹp xấu , có thấp cao , có sang hèn , hãy sống và hãy là chính mình đó mới là điều đáng quý và trân trọng . Cám ơn TT về một bài viết rất hay , chúc TT vui thật nhiều trong ngày hôm nay . Thân ái.
Gửi Anh Ngô Đình Hải
Anh Hải ơi! Lại làm cho em gái “dzui” nữa rồi. 🙂 .TT cảm ơn anh đã luôn động viên để em gái tiến bộ. TT sẽ cố gắng nhiều hơn nữa để các anh chị và các bạn “khen”. 😛
GỬI NGUYỄN THU TRANG
Chà lại đọc được bài viết Cỏ dại và hông
nhung rất dễ thương của Trang.Cứ viết tiếp nghe!
Gửi Anh Dzạ Lữ
Anh Dzạ Lữ ơi! Cứ bảo TT viết tiếp hoài rồi có thưởng không dzậy. TT sẽ cố gắng mà…anh thấy không?
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Ngày nay bị cúp điện, và ở chỗ mình mới tối không vô mạng được.Dù hơi muộn nhưng cũng xin chúc quí chị,quí cô một ngày 8.3 thật vui vẻ, hạnh phúc.
Thu Trang ơi, anh xin bái phục ! Nếu trang nthqn.org mở cuộc bầu chọn bài hay nhứt ( cả các thể loại) từ hồi giờ,thì anh không ngần ngại bỏ phiếu cho “Cỏ Dại Và Hồng Nhung”, đó là ý kiến riêng của anh nghen !Đừng đỏ mặt nghen ! ( Nhưng nếu có đỏ mặt vì hảnh diện thì tốt có sao đâu !) 🙂
Gởi Thu Trang mấy câu của bài thơ cũ của anh.
[i]Có nhiều lúc thấy mình,
Sống hiền lành như cỏ,
Không làm xót chân ai,
Mà muôn phần khốn khó.[/i]
Thân mến,
HML
Gửi Anh Huỳnh Minh Lệ
Anh Lệ ơi! Anh đang chọc TT phải không nè? Chắc là do TT phá quá phải không? Lâu lâu viết một bài thấy nghiêm túc đến nỗi TT cũng không tin được hihi…May là ý kiến riêng anh, nếu không thì TT đỏ mặt chắc tới ngày mai luôn đó 😳 😳 😳 TT cảm ơn nhiều lời chúc mừng ngày 8/3 của anh.
TT xin cảm ơn anh về bốn câu thơ. Cuộc sống là vậy phải không anh…Mỗi con người sinh ra đều có cái được cái không. Tôi nghèo cái này nhưng tôi lại “giàu” cái khác…Hãy vui với cái “giàu” của mình…có những người thèm được giàu như mình lại không có được anh à. Cái gì mình gặt hái được từ những khó khăn thì sẽ giá trị gấp nhiều lân…hihi…TT “lạ” quá anh há. Chúc anh luôn vui khỏe nha.
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Thu Trang mến,
Rất vui đọc bài viết thật dễ thương và ý nghĩa của TT. Nhân ngày 8/3 hôm nay, V cũng được nghe liên hệ câu chuyện Chiếc bình nứt: Chiếc bình nứt luôn bị chiếc bình lành chê bai khinh rẻ vì không thể đem về đầy nước nên rất buồn. Nhưng ông chủ từ lâu đã biến khuyết điểm đó thành lợi ích khi âm thầm gieo hạt giống hoa trên đường về, phía tay cầm chiếc bình rỉ nước. Nhờ vậy hoa luôn tươi tốt một bên đường và được chưng rực rỡ trong nhà… Chiếc bình nứt hay bình lành, hồng nhung hay cỏ dại đều có ích cả và đều đáng tự hào phải không TT? Câu kết viết về Cỏ dại đầy cảm xúc, thật hay: [i]Nó sung sướng đón nhận sự đau đớn…[/i]
Gửi Ngô Thanh Vân
Mây Xanh ơi! Mây Xanh thấy TT nói có sai không nè? TT đang chuẩn bị viết về hoa và cỏ dại …hì hì…”ghét” MX quá nên TT viết “dài” hơn…hihi… 😛 .Mấy Xanh ơi! Câu chuyện Những Giọt Mực của Ngọc Dao kể, Chiếc Bình Nứt của Mây Xanh kể luôn mang đến cho chúng ta những bài học quý giá…Trẻ MG cũng có chuyện Xe Lu Và Xe Ca…
Mây Xanh nè, TT đang mong đến hè đó, MX có mong không? Mong ngày qua nhanh nhưng không mong tuổi già đến…Ngày hôm qua có dzui không? Được ngồi cười mỉm chi nhìn ông xã làm thay như anh Lữ nói phải không? Ông xã của TT thì “khôn” lắm, ngày lễ tết là đi công tác mất tiêu…hic…hic…
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Chị cũng rất thích đoạn cuối đó TT ơi. Ngay cả cỏ dại cũng đem lại lợi ích, còn có những người chỉ là thứ sâu mọt của xã hội…
Gửi Chị Hà Cổ Tích
Chị Hà Cổ Tích ơi! TT cảm ơn chị luôn động viên TT để TT cố gắng nhiều hơn nữa. Cỏ Dại biết được những gì mình mang lại cho đời khi mình mất đi nên Cỏ Dại mới hạnh phúc phải không chị? TT nghĩ cuộc sống của chúng ta cũng vậy, có những đóng góp rất âm thầm, lặng lẽ…nhưng mang lại ý nghĩa thật to lớn, và chúng ta cần trân trọng…TT chúc chị vui nha.
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Cỏ dại của Trang dễ thương quá ! Không ngờ bạn mình viết văn hay không kém làm thơ . Chúc mừng tác phẩm văn đầu tay của Trang đã được mọi người đón chào nồng nhiệt nhen .
Gửi Mộng Vân
Mộng Vân ơi! Mộng Vân làm cho TT nở mũi nữa nè, xấu quá ông xã bỏ TT thì Mộng Vân phải hứng chịu hậu quả đó nghe…TT sẽ bám riết cái anh chàng “Râu dảnh” là tiêu đời … 😛 . TT cảm ơn lời chúc mừng của Mộng Vân nha. TT sẽ cố gắng nhiều nhiều nữa.
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Đọc Cỏ dại và Hồng nhung của chị Thu Trang, TN thấy có mình ở đó! Không phải là tự thấy mình là “một trong hai” mà mình hóa thân thành nhân vật… chủ vườn! 😛
TN vẫn thường nhổ cỏ dại trong các chậu kiễng, trong mảnh vườn của mình – ngay sáng sớm nay cũng thế: nhổ bụi me chua, mấy cây cỏ cú um tùm dưới các gốc hoa hồng, mai chiếu thủy vì chúng đang bắt đầu khai hoa… Giờ đọc truyện này của chị Thu Trang tự nhiên ngẫm lại thấy mình cũng “thiên vị” vô tình và có phần nhẫn tâm nữa! 😛
Cảm ơn một nét khắc họa tinh tế về đời thường của chị nha! 🙂
Gửi Bạn Từ Nguyễn
Từ Nguyễn ơi! Mới nói chuyện với Từ Nguyễn một, hai lần nhưng TT cảm thấy như có gì đó rất gần gũi, không biết có phải vì cách nói chuyện của Từ Nguyễn có phần nào như mình hay không, hay do Từ Nguyễn là đồng hương (Xứ Huế đó, tình cờ nghe anh Lữ nói chuyện với Từ Nguyễn).
Từ Nguyễn ơi! TT hay phá phách các anh chị cho vui cửa vui nhà, thật ra thì TT cũng trải qua nhiều buồn vui và khó khăn trong cuộc sống, nên khi nhìn đời TT cũng có phần “già dặn” lắm 😉 .
Khi nhìn nhận sự việc, TT cũng thực tế lắm (thấy già chưa nè?). Rõ ràng là chúng ta cần phân biệt cái gì có lợi và cái gì có hại, còn tùy thuộc vào cách xử dụng và cách phát huy công dụng… Cỏ Dại một phần nào đó cũng góp ích, nhưng nếu không sống đúng chỗ thì sẽ không tốt cho cây cối, hoa màu…cho nên Từ Nguyễn chả có gì phải áy náy cả. TT chỉ muốn nói rằng tất cả đều có giá trị nếu chúng ta am hiểu được giá trị của chúng, bởi vì khi được sinh ra thì không có gì là không có ý nghĩa…Chúc Từ Nguyễn luôn vui nha.
Gửi Thu Trang
TN mới tham gia với web, chưa được quen biết nhiều với mọi người, nên đôi lúc không biết xưng hô sao cho phải phép? Thôi thì cho TN gọi là Thu Trang đi nha? 🙂
TN rất vui khi biết Thu Trang cũng là người Huế. TN hiện vẫn đang ở Huế, Thu Trang à. Tham gia mạng internet cũng khá lâu nhưng TN chỉ lui tới một vài trang quen thuộc. Dù biết trang của các bạn – qua trang cuongde.org nhưng vì tính lười lang thang nên đến nay mới gửi bài và được trò chuyện, trao đổi cảm nhận cùng mọi người. TN cũng thích không khí thân tình và tôn trọng, quý mến nhau của các anh, chị, bạn nơi đây.
Có thêm một nơi như thế này để chia sẻ buồn vui qua văn, thơ cũng thật là hạnh phúc, Trang nhỉ? 🙂
Cảm ơn Thu Trang vì những trao đổi hết sức chân tình nha! 🙂
Gửi Từ Nguễn
Từ Nguyễn ơi! Thu Trang cũng mong bạn sẽ tham gia trang nhà cho vui, cùng chia xẻ vui buồn với nhau như anh chị em một nhà… Vậy là các anh chị lại mệt thêm tí nữa vì có thêm một nhỏ em gái “phá phách”…hihi…
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Cỏ dại và hoa hồng-nhẹ nhàng sâu sắc..giống cô bạn búp bê TT của PLH à nha!TT giỏi hén làm thơ hay mờ viết văn cũng tuyệt!PLH ganh tỵ ĐÓ! 😛
Gửi Phanlehue
Hic. Thấy lời bàn của phanlehue rầu, mừng quá. Phan ơi! Cho Phàn dziên kẹo nè, thích không? Phàn thích kẹo, TT thích được Phàn khen..hihi…dám kêu ngừ ta là Bupbe hé, hư ghê. Còn “ganh tị” nữa chứ, hôm nào xuống nhà là biết tay đó nhen…Chờ chị Diệu Tâm dzìa nha…Hẹn rồi đó. Nhỏ mà xạo là chít dzới TT. 😛
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
TT ơi vừa rồi PLH còm bài cho TT và bài TRỞ LẠI ĐẢO NGỌC của DT sao không thấy hiện! kì ghê!
RE: Cỏ Dại Và Hồng Nhung
Thu Trang ơi, đọc đi rồi lại đọc lại để thấy rằng Hồng Nhung và Cỏ Dại cả hai thật dễ thương và đẹp. Mỗi nét đẹp mang màu sắc khác nhau. Nhưng hình như Hồng Nhung cần sự chăm sóc nhiều hơn mới sống tốt được còn Cỏ Dại thì mạnh mẽ lắm…phải thế không? Cảm ơn một bài viết với tất cả tấm lòng ở “trỏng”…KT
Gửi Kim Tiến
Kim Tiến ơi! Đừng buồn vì TT trả lời trể nha. Hổm rày TT bận đủ thứ việc, rôì máy tính không vào mạng được.
Kim Tiến ơi! Cỏ Dại hay Hồng Nhung đều dễ thương, đều làm đẹp cho cuộc sống này với nhiều ý nghĩa khác nhau…nếu` đặt đúng chỗ sẽ phát huy được ích lợi của chúng. Rõ ràng là Cỏ Dại mạnh mẽ và tự vươn lên, còn Hồng Nhung thì cần phải được chăm sóc nâng niu. TT thích sự mạnh mẽ,không dựa dẫm và không khuất phục, dù cho mình có mỏng manh yếu đuối. hihi…Chúc KT luôn khoẻ nha